1021-1030
Chương 1021: “Thi thể”
Chương 1021 mở đầu với cuộc đối thoại căng thẳng giữa Lăng Mặc và Miêu Triết, kẻ tự xưng là người dẫn đường nhưng thực chất bị mẹ thể thao túng. Miêu Triết, với thái độ thách thức, yêu cầu Lăng Mặc trả lời ba câu hỏi để đổi lấy thông tin về Diệp Luyến. Tuy nhiên, Lăng Mặc nhanh chóng nhận ra Miêu Triết không phải chính hắn, mà là một con rối bị mẹ thể kiểm soát. Anh nhấn mạnh điều này bằng cách đặt câu hỏi ngược: “Ngươi muốn hỏi gì? Hay chính xác hơn, ngươi muốn hỏi gì?” Sự nhấn mạnh vào từ “ngươi” khiến Miêu Triết lộ vẻ bất ngờ, nở nụ cười quỷ dị, xác nhận Lăng Mặc đã nhìn thấu hắn không phải con người thật.
Diệp Khai, với tính cách nóng nảy, lập tức chỉ trích Miêu Triết, nhưng Mộc Thần và Thủ Hầu ngăn lại, giữ đội Kỳ Tích bình tĩnh. Lăng Mặc tiếp tục phân tích, chỉ ra rằng Miêu Triết là một dị năng giả hệ tinh thần, nhưng bị mẹ thể biến thành kẻ ngốc để thao túng. Cơ thể hắn mang hậu quả nghiêm trọng – gầy guộc, đầu to bất thường – chứng tỏ khả năng của mẹ thể không hoàn hảo. Miêu Triết thừa nhận Lăng Mặc nhìn thấu điểm yếu này, nhưng vẫn tự tin, tiết lộ câu hỏi thứ ba: “Ta từng gặp ngươi từ lâu, ngươi có nhớ là ở đâu không?” Hắn hứa sẽ trả Diệp Luyến khi Lăng Mặc nhớ ra, nhưng chưa kịp đưa gợi ý thì một tiếng hét thảm thiết vang lên từ xa.
Cả đội chuyển hướng, chạy về phía tiếng hét. Cổ Sương Sương bất ngờ va phải một vật, hóa ra là một thi thể nằm sau cột trụ. Khi Lăng Mặc chiếu đèn pin, cả đội sững sờ: thi thể có khuôn mặt giống hệt Cổ Sương Sương, thậm chí có cả nốt ruồi trên bắp chân. Cổ Sương Sương hoảng loạn, còn đội Kỳ Tích kinh hãi trước sự giống nhau kỳ lạ. Lăng Mặc giải thích đây là “biến diện quái”, một loại quái vật có khả năng sao chép ngoại hình. Anh nhấn mạnh sự xuất hiện của thi thể quá trùng hợp, ám chỉ mẹ thể đang chơi trò chiến tranh tâm lý, cố ý đặt thi thể trên đường đi của đội để gây hoang mang.
Cả đội tiếp tục tìm kiếm, lần lượt phát hiện các thi thể giống Trương Tân Thành, Diệp Khai, và những người khác, ngoại trừ Lăng Mặc và Thủ Hầu. Diệp Khai giận dữ đập thi thể giống mình, còn Cổ Sương Sương suýt sụp đổ tinh thần. Tiếng hét lại vang lên, dẫn họ đến một cánh cửa. Lăng Mặc đẩy cửa, bước vào hành lang đầy cửa phòng, nơi phát ra tiếng rên yếu ớt. Anh cảm thấy giọng nói quen thuộc, nhưng không kịp nghĩ thêm khi cả đội chuẩn bị đối mặt với nguy hiểm mới.
Chương 1022: Cạm bẫy chi tiết
Trong hành lang chật hẹp, tiếng rên “Cứu tôi…” vang lên từ đống đổ nát. Lăng Mặc thận trọng tiến tới, dọn đống gỗ và tạp vật, để lộ một người đầy máu, bị cọc thép đâm xuyên lưng, đang nắm chặt quần anh. Người này lặp lại lời cầu cứu, nhưng ánh mắt đã trống rỗng. Đúng lúc đó, cánh cửa bên cạnh phát ra tiếng “cạch”, thu hút sự chú ý của cả đội. Khi Lăng Mặc dọn xong đống đổ nát, thi thể được lộ ra hoàn toàn – đó là Mộc Thần. Đồng thời, Hạ Na và Lý Nhã Lâm xuất hiện từ cánh cửa, khiến cả đội sững sờ.
Hạ Na kể rằng họ theo dấu Lăng Mặc từ cống, nhưng phát hiện thi thể của Cổ Sương Sương và những người khác, nghe Lăng Mặc hét hỏi: “Các ngươi giấu đồng đội thật của ta đâu?” Điều này khiến họ nghi ngờ đội Kỳ Tích hiện tại là giả. Thủ Hầu hoảng loạn giải thích, nhưng Hạ Na và Lý Nhã Lâm nhìn họ với ánh mắt nghi ngờ. Diệp Khai tức giận mắng mẹ thể dùng chiêu ly gián, nhưng Mộc Thần thừa nhận họ không có cách chứng minh mình là thật, vì thi thể giống hệt, ngay cả chi tiết nhỏ như nốt ruồi cũng được sao chép.
Cổ Sương Sương tự trách mình đã hét lên khi thấy thi thể, vô tình tạo cơ hội cho mẹ thể. Cô nhận ra mẹ thể cố ý để thi thể mặc quần áo mỏng, làm nổi bật sự giống nhau, khiến đội Kỳ Tích trông như thủ phạm. Lăng Mặc, trước sự nghi ngờ của cả đội, bất ngờ mỉm cười, kéo Hạ Na và Lý Nhã Lâm vào lòng, tuyên bố chiêu này quá kém. Anh giải thích với Hạ Na rằng cô nhận ra anh qua mùi hương, điều mà biến diện quái không thể sao chép. Hạ Na xác nhận cô từng đuổi theo một “Lăng Mặc giả” từ xa, nhưng khi gần, mùi hương khác biệt đã lộ ra.
Lăng Mặc kết luận mẹ thể không thể phá vỡ mối liên kết giữa anh và các cô gái, vì nó không hiểu tình yêu giữa con người và zombie. Anh nghi ngờ kế hoạch ban đầu của mẹ thể không tính đến việc Hạ Na và Lý Nhã Lâm xuất hiện, chứng tỏ nó đang ứng biến. Cả đội nhận ra họ phải chủ động phá kế hoạch gốc của mẹ thể, thay vì chờ đợi. Lăng Mặc nhắc đến một “Lăng Mặc giả” khác, đặt câu hỏi về danh tính của nó và mối liên hệ với cô bé.
Chương 1023: Sai lầm một bước
Lăng Mặc phân tích rằng mẹ thể muốn dẫn đội Kỳ Tích đến tòa nhà này từ đầu, nhưng kế hoạch bị anh và Hạ Na làm rối, buộc nó phải tạo cạm bẫy mới. Anh nhấn mạnh mẹ thể không thể dự đoán hành động của anh dưới cống, vì chỉ có Vu Thi Nhiên và Hắc Ty biết vị trí. Điều này cho thấy mẹ thể không hoàn toàn kiểm soát, và đội Kỳ có cơ hội phản công nếu tận dụng điểm yếu này. Lăng Mặc tin rằng mẹ thể sẽ tiếp tục triển khai kế hoạch mới, đồng thời cố xóa dấu vết kế hoạch cũ.
Trong lúc đó, Vũ Văn Hiên, Hứa Thư Hàm, và Vu Thi Nhiên đang leo qua một ống cống hẹp, thẳng đứng. Vũ Văn Hiên phàn nàn về độ khó, còn Hứa Thư Hàm bực bội vì phải đỡ anh. Vu Thi Nhiên, nhanh nhẹn hơn, đã chặn lối dưới để lại dấu cho Hắc Ty hoặc Lăng Mặc. Bất ngờ, họ nghe giọng Lăng Mặc từ trên, nhưng khi xác nhận danh tính, anh không trả lời. Đột nhiên, cát từ trên đổ xuống, khiến Vũ Văn Hiên chửi thề, nghĩ Lăng Mặc muốn chôn sống họ.
Hứa Thư Hàm nhận ra đây không phải Lăng Mặc thật, thúc cả nhóm leo nhanh. Cát và thùng liên tục rơi, khiến họ chật vật. Giọng “Lăng Mặc” lạnh lùng tuyên bố họ là giả, rằng Vũ Văn Hiên thật đã chết, và anh sẽ chôn họ. Đúng lúc đó, một tiếng “bùm” vang lên, và một bóng đen – “Lăng Mặc giả” – rơi xuống. Lăng Mặc thật xuất hiện, hét họ đỡ lấy. Cả nhóm, cùng “Lăng Mặc giả”, thoát lên mặt đất, phát hiện đây là một phòng chưa hoàn thiện.
Lăng Mặc ngăn Vũ Văn Hiên giết biến diện quái, muốn thẩm vấn nó. Anh khẳng định nó không nguy hiểm, dù Thủ Hầu sợ hãi. Cả đội sốc trước sự giống nhau của “Lăng Mặc giả”, nhưng tin tưởng Lăng Mặc thật nhờ Hạ Na và Lý Nhã Lâm xác nhận. Lăng Mặc chuẩn bị đối mặt với biến diện quái, tìm kiếm câu trả lời về mẹ thể và Diệp Luyến.
Chương 1024: Thật và giả
Lăng Mặc tiết lộ rằng biến diện quái có khả năng biến hình xuất sắc, nhưng sức chiến đấu yếu hơn cả nhân hình quái. Anh đã gặp hai con: một giả Vũ Văn Hiên, một giả anh. Các thi thể họ thấy có thể là sản phẩm thất bại của mẹ thể, được tận dụng để gây rối. Lăng Mặc thẩm vấn “Lăng Mặc giả” trong phòng kín, dùng xúc tu tinh thần ép nó hiện nguyên hình – một khuôn mặt nhăn nheo, không da. Sau một phút, anh bước ra, thông báo nó đã chết, khiến Thủ Hầu thở phào, nhưng Mộc Thần lo lắng về thông tin Diệp Luyến.
Miêu Triết bất ngờ xuất hiện, cơ thể càng gầy guộc, đầu to hơn, xác nhận hậu quả của mẹ thể. Hắn tự tin rằng Lăng Mặc không moi được gì từ biến diện quái, đề nghị một trò chơi mới: đội Kỳ Tích đặt câu hỏi để tìm cách mẹ thể giám sát họ, đổi lại hắn sẽ hỏi một câu. Nếu họ trả lời sai, hắn sẽ tấn công ngẫu nhiên, tạo áp lực tâm lý. Diệp Khai mắng trò chơi quá hiểm độc, nhưng Lăng Mặc đồng ý, yêu cầu chỉ mình anh chơi, và nếu sai, chỉ tấn công anh.
Miêu Triết đồng ý, và Lăng Mặc hỏi: “Cách giám sát chúng ta, chúng ta từng thấy, đúng không?” Miêu Triết xác nhận, hỏi ngược: “Ngươi biết chúng ta thấy thế nào không?” Lăng Mặc đáp: “Mặt đối mặt.” Anh tiếp tục hỏi: “Nó có bất ngờ không?” Miêu Triết thừa nhận, hỏi lại: “Nó ở đâu?” Lăng Mặc đáp: “Xung quanh chúng ta.” Câu trả lời khiến cả đội giật mình, nhìn quanh nhưng không thấy gì. Miêu Triết hỏi cuối: “Ngươi biết thế nào?” Lăng Mặc chưa trả lời thì bất ngờ tấn công, kéo Thủ Hầu ra, tuyên bố hắn là “mắt giám sát”.
Lăng Mặc giải thích: tất cả thi thể đều có, trừ anh và Thủ Hầu. “Lăng Mặc giả” đã bị bắt, nhưng không có “Thủ Hầu giả”. Anh nghi ngờ Thủ Hầu từ khi thấy mũi tên máu, vì chỉ có Thủ Hầu phát hiện nó, và các sự kiện quan trọng đều do hắn khởi xướng. Lăng Mặc kết luận Thủ Hầu là biến diện quái, thay thế Thủ Hầu thật để giám sát đội Kỳ Tích, dẫn họ vào bẫy mẹ thể.
Chương 1025: Kế hoạch bổ sung ký ức
Thủ Hầu giả, bị Lăng Mặc vạch mặt, cố phản bác nhưng bị anh đấm liên tiếp, biến thành bao cát. Cả đội sốc trước sự quyết đoán của Lăng Mặc, nhưng Vũ Văn Hiên và Mộc Thần tin anh, nhắc rằng Thủ Hầu là người duy nhất từ ngoài trở về, dễ bị thay thế. Hứa Thư Hàm và Vu Thi Nhiên xác nhận Thủ Hầu giả không có mùi đặc trưng của con người, củng cố phán đoán của Lăng Mặc.
Thủ Hầu giả cười nhạo, đe dọa Diệp Luyến là “con tin”, nhưng Lăng Mặc lạnh lùng đáp rằng đây là một phần trò chơi, và anh cũng đang chơi. Anh kéo Thủ Hầu giả vào phòng, đồng thời Hạ Na và Lý Nhã Lâm khống chế Miêu Triết. Sau ba phút, Lăng Mặc bước ra, tái mặt nhưng mắt sáng rực, tuyên bố biết mẹ thể đang chơi trò gì. Hạ Na và Lý Nhã Lâm tin Diệp Luyến không ở trong tay mẹ thể, vì nếu có, nó đã dùng cô để uy hiếp.
Trên một tầng cao, cô bé ngồi trên lan can, nhìn đàn zombie dưới đất, lẩm bẩm về kế hoạch bị Lăng Mặc phá rối. Cô ra lệnh cho một bóng người trong bóng tối đi “săn”, rồi hát về “chị gái” – ám chỉ Diệp Luyến. Đội Kỳ Tích, dẫn đầu bởi Lăng Mặc, chạy khắp các tầng, tìm Diệp Luyến. Họ từ chối chia nhóm vì sợ biến diện quái, trong khi Lăng Mặc nghĩ về cô bé, nhận ra mẹ thể cực kỳ nguy hiểm, không được để nó có cơ hội phản công.
Chương 1026: Cắn xé của chuột người
Đội Kỳ Tích lên tầng mới, đối mặt với một quái vật khổng lồ – “chuột người” – cầm thi thể, có đuôi dài và mắt đỏ rực. Nó quan sát họ, rồi biến mất, khiến Lăng Mặc lo lắng về các cuộc phục kích sắp tới. Đồng thời, cô bé chạy nhảy trong đại sảnh, gọi “chị gái”. Một cặp mắt từ khe hẹp dõi theo, kèm theo nòng súng nhắm vào đầu cô. Khi cô bé gọi Diệp Luyến ra, một phát súng vang lên, nhưng cô quay đầu đúng lúc, nhìn thẳng vào nòng súng.
Lý Nhã Lâm nghe thấy tiếng súng mơ hồ, báo với Lăng Mặc. Anh kết luận Diệp Luyến ở tầng trên, có thể cùng mẹ thể. Đột nhiên, bóng đen lướt qua, và đội Kỳ Tích bị bốn chuột người bao vây. Chúng có lông đen cứng, móng sắc, nửa mặt người với răng nhọn. Lăng Mặc liên hệ chúng với Lý Nhã Lâm, nghi ngờ chúng bị virus chuột biến đổi, nhưng không tìm thấy chuột ở cống, ám chỉ sự bất thường.
Chuột người tấn công, đạn của Mộc Thần vô hiệu, chỉ Hạ Na và Lý Nhã Lâm gây được sát thương. Khi một con quấn đuôi vào Lăng Mặc, anh dùng xúc tu tinh thần phát hiện một ánh sáng lớn – “vua chuột” – ở góc hành lang. Anh tấn công nó, khiến bốn chuột người mất kiểm soát, bị đội Kỳ Tích tiêu diệt. Vua chuột, nhỏ hơn, giả vờ yếu, nhưng bất ngờ cắn Lăng Mặc. Hạ Na và Lý Nhã Lâm kịp thời khống chế, đâm nó vào tường. Lăng Mặc thẩm vấn, lấy được mảnh ký ức thứ tư, giúp anh hoàn thiện bản đồ tòa nhà.
Chương 1027: Trò chơi trốn tìm
Lăng Mặc nhận ra vua chuột điều khiển chuột người, và mẹ thể dùng nó để đặt bẫy. Anh tiêu diệt vua chuột, phá kế hoạch mẹ thể. Cùng lúc, cô bé bị Diệp Luyến bắn, nhưng lành vết thương nhanh chóng. Cô phát hiện Diệp Luyến núp sau cột, cầm một cuốn sổ nhỏ – không phải nhật ký, mà chứa thông tin quan trọng. Diệp Luyến, với đôi mắt đỏ rực, chuẩn bị đối đầu khi bị phát hiện.
Cô bé tấn công, phá cột thành bụi, nhưng Diệp Luyến né kịp, bắn ba phát trúng cô bé. Vết thương lành ngay, cô bé đề nghị trò chơi mới: nếu Diệp Luyến thắng, cô sẽ trả sổ và tha cô; nếu thua, hậu quả rõ ràng. Cô tiết lộ Lăng Mặc đang đến, buộc cô phải tranh thời gian. Diệp Luyến từ chối chạy, quyết bảo vệ Lăng Mặc. Cô bé tạo sương mù, che tầm nhìn, đặt luật: nếu Diệp Luyến rời xa quá 50 mét, cô sẽ giết một người trong đội Kỳ Tích, trừ phi họ tìm thấy Diệp Luyến trước.
Lăng Mặc, trên cầu thang, giải thích mẹ thể sẽ điều chỉnh kế hoạch vì bị anh phá liên tục. Anh tin đây là cơ hội phản công, vì không có gián điệp trong đội. Tiểu Bạch và Hắc Ty xuất hiện ở hành lang, theo dấu đội Kỳ Tích. Hắc Ty, trong cơ thể mới, phàn nàn về sự biến đổi, nhưng vẫn phối hợp với Tiểu Bạch để tìm Lăng Mặc.
Chương 1028: Trò chơi cuối cùng
Diệp Luyến và cô bé chiến đấu trong sương mù. Diệp Luyến né các đòn tấn công, bắn trúng cô bé, nhưng không gây tổn thương lâu dài. Cô bé nhận ra đôi mắt đặc biệt của Diệp Luyến giúp cô dự đoán chuyển động, cho phép né và phản công. Lăng Mặc, trên tầng cao nhất, cảm nhận sự can thiệp tăng mạnh, xác nhận Diệp Luyến và mẹ thể ở đây. Lý Nhã Lâm nghe tiếng súng mơ hồ, nhưng không xác định hướng. Lăng Mặc hỏi Vũ Văn Hiên về lần mẹ thể tấn công anh, nghi ngờ nó có khả năng đặc biệt liên quan đến biến hình.
Diệp Luyến, dù bắn chính xác, không ngăn được cô bé tiến tới. Cô từ chối gọi cô bé là “chị gái”, nhấn mạnh chỉ Hạ Na và Lý Nhã Lâm được gọi cô như vậy. Cô bé, bị bắn thêm, vẫn cười, tiếp tục ép Diệp Luyến vào thế bí. Lăng Mặc phân tích rằng mẹ thể dùng “phân thân” để cung cấp ký ức, giúp anh ghép mảnh, tìm ra mục đích thật và điểm yếu của nó. Anh tin cơ hội thắng nằm ở việc khai thác điểm yếu này.
Chương 1029: 50 mét sinh tử
Cô bé tiếp tục ép Diệp Luyến, tạo sương mù che tầm nhìn, khiến Lăng Mặc khó tìm cô. Diệp Luyến né các đòn, nhưng cô bé luôn tiến tới, không sợ thương tích. Cô tiết lộ Lăng Mặc ở gần, khiến Diệp Luyến phân tâm, tạo cơ hội cho cô bé tấn công. Diệp Luyến dùng súng chắn, nhưng bị đánh bay, đâm xuyên tường. Cô chuyển sang dao ngắn, lao vào cận chiến, dùng đôi mắt đặc biệt để né và đâm cô bé nhiều nhát. Tuy nhiên, cô bé lành vết thương, phản công, ném Diệp Luyến vào tường.
Cô bé nhận ra mắt Diệp Luyến là chìa khóa, và cô đã che giấu khả năng này bằng súng. Lăng Mặc, trên tầng cao, cảm thấy bất thường, dừng lại trước một bức tường, nghi ngờ có gì đó sai. Đội Kỳ Tích lo lắng, nhưng tin anh sẽ tìm Diệp Luyến. Khoảng cách giữa Diệp Luyến và cô bé rút xuống 30 mét, đẩy cô vào tình thế nguy cấp.
Chương 1030: Khoảnh khắc nguy cơ
Diệp Luyến đối mặt với khủng hoảng khi đạn sắp hết, buộc phải chuyển sang cận chiến – thế yếu của cô. Cô bé tiếp tục khiêu khích, nhắc rằng Lăng Mặc ở gần, khiến Diệp Luyến càng áp lực. Một khoảnh khắc sơ hở, cô bé lao tới, đánh Diệp Luyến bay, làm hỏng súng. Diệp Luyến, dù bị thương nhẹ, vẫn đứng dậy, dùng dao ngắn đối kháng. Cô bộc lộ khí thế như dã thú, nhưng thể lực suy giảm, trong khi cô bé không ngừng lành vết thương.
Cô bé giải thích luật 50 mét thực chất là cơ hội để Diệp Luyến chạy thoát, nhưng cô từ chối, quyết bảo vệ Lăng Mặc. Trong cận chiến, Diệp Luyến đâm cô bé nhiều lần, nhưng cuối cùng bị ném đi vì chậm một nhịp. Cô bé đắc thắng, tuyên bố sẽ giết Diệp Luyến, rồi dùng thi thể cô để phục kích Lăng Mặc. Diệp Luyến, dù kiệt sức, vẫn chống trả, trong khi Lăng Mặc dừng trước bức tường, cảm nhận điều bất thường, chuẩn bị hành động để cứu cô.
Nhận xét
Đăng nhận xét