671-680
Chương 671: Đây Là Bí Mật
Chương 671 mở đầu với không khí lo lắng của Lăng Mặc khi anh đứng ngoài cửa hàng nhỏ ở thị trấn Tân Lan, chờ đợi sự tiến hóa của các cô gái zombie. Bối cảnh là một con ngõ hẹp, với những bức tường loang lổ và mùi máu tanh thoảng trong không khí, phản ánh sự hoang tàn của thế giới hậu tận thế. Lăng Mặc, dù mệt mỏi sau trận chiến tinh thần căng thẳng, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt liên tục hướng về phía Diệp Luyến, người vừa hoàn tất quá trình tiến hóa. Diệp Luyến, với đôi mắt tím đặc biệt, ngồi cạnh Tiểu Bạch – con gấu trúc biến dị khổng lồ. Lăng Mặc quan sát đôi mắt của cô, nhận ra khả năng “mắt vạn hoa” cho phép cô tự động điều chỉnh tiêu cự, phát hiện mọi chi tiết trong phạm vi 180 độ. Tác giả miêu tả đôi mắt này như “một cặp ống kính sống, vừa tinh vi vừa bí ẩn”, làm nổi bật sự tiến hóa vượt bậc của Diệp Luyến. Tuy nhiên, Lăng Mặc hiểu rằng cô vẫn chưa đạt đến đỉnh cao của khả năng này, cần thời gian để củng cố và phát triển. Trong lúc trò chuyện, Lăng Mặc bất ngờ phát hiện một cuốn sổ nhỏ lòi ra từ túi áo của Diệp Luyến. Anh ngạc nhiên, bởi zombie thường mang theo gel virus hoặc vật phẩm kỳ lạ, chứ không phải một cuốn sổ. Khi hỏi, Diệp Luyến vội vàng che túi, ánh mắt lấp lánh sự bối rối. Cô chậm rãi nói: “Bí… bí mật…”, khiến Lăng Mặc sững sờ. Đây là lần đầu tiên Diệp Luyến thể hiện ý thức giữ bí mật, một dấu hiệu cho thấy cô đang tiến gần hơn đến việc khôi phục trí tuệ con người. Lăng Mặc, dù tò mò, vẫn mỉm cười và đồng ý để cô giữ bí mật, nhưng ánh mắt anh vẫn lướt qua đôi tay cô, lộ rõ sự hiếu kỳ. Diệp Luyến, với vẻ ngây thơ, hứa rằng sẽ cho anh xem khi “thời cơ đến”. Khoảnh khắc này không chỉ làm nổi bật mối quan hệ thân mật giữa hai người mà còn gợi lên hy vọng về sự phát triển tâm lý của Diệp Luyến, đồng thời đặt ra câu hỏi về nội dung cuốn sổ. Trong khi đó, cách Tân Lan vài kilomet, tại một ngã tư dẫn đến thành phố Thúy Hồ, khung cảnh u ám với những chiếc xe bỏ hoang và đám zombie lảng vảng. Tác giả miêu tả ngã tư như “một bức tranh tĩnh lặng nhưng chết chóc, với những bóng hình lặng lẽ trong màn sương máu”. Đột nhiên, một bóng đen từ trên cao lao xuống, đạp lên một chiếc xe và làm đứt dây cáp. Bóng đen này, với tốc độ kinh hoàng, dễ dàng đánh bay một zombie và nhảy qua khoảng cách 15 mét, để lộ đôi mắt tím yêu dị. Đây chính là “quái vật cấp tăng cường” được Không Quân Đoàn ghi nhận, một mối nguy hiểm tiềm tàng. Cuối chương, Lăng Mặc cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm, khiến anh lạnh sống lưng. Nhìn qua gương, anh bắt gặp đôi mắt tím đáng sợ đang quan sát mình. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một lưỡi dao lạnh buốt chạm vào tim”, làm nổi bật sự nguy hiểm cận kề. Lăng Mặc ra lệnh cho Diệp Luyến và Tiểu Bạch không được cử động, ánh mắt anh ánh lên sự kiên định, sẵn sàng đối mặt với kẻ thù vô hình. ---
Chương 672: So Miệng Với Con Người, Chẳng Phải Tìm Chết Sao?
Chương 672 tiếp tục với cuộc đối đầu căng thẳng giữa Lăng Mặc và quái vật mắt tím, được anh gọi là “quái vật cấp tăng cường”. Bối cảnh là con ngõ tối tăm, với ánh sáng yếu ớt từ những cửa sổ vỡ chiếu lên hai bóng hình đối diện. Quái vật đứng trong bóng tối, chỉ lộ đôi mắt tím yêu dị, tạo cảm giác rùng rợn. Lăng Mặc, dù cảm nhận được áp lực tinh thần khủng khiếp, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ra hiệu cho Diệp Luyến chạy trốn. Diệp Luyến, dưới áp lực của quái vật, do dự không muốn rời đi, ánh mắt đỏ rực như muốn bùng cháy. Lăng Mặc, hiểu rằng thời điểm này quá nguy hiểm khi các cô gái khác đang tiến hóa, quyết định ở lại cầm chân kẻ thù. Anh sử dụng xúc tu tinh thần tạo một lớp bảo vệ, đồng thời tấn công quái vật bằng những đòn bất ngờ. Tác giả miêu tả xúc tu như “những sợi dây vô hình, vừa mềm mại vừa sắc bén”, làm nổi bật chiến thuật thông minh của Lăng Mặc. Quái vật, với tốc độ kinh hoàng, dễ dàng né tránh các đòn tấn công, khiến Lăng Mặc rơi vào thế khó. Nó phát ra tiếng cười ghê rợn, giọng nói khô khốc: “Thú vị… rất thú vị.” Lời nói này, dù đơn giản, lại khiến Lăng Mặc nổi da gà, bởi nó cho thấy quái vật không chỉ mạnh mà còn có trí tuệ. Khi Diệp Luyến kéo Lý Nhã Lâm và Hạ Na ra khỏi phòng, quái vật chuyển sự chú ý sang họ, nhận ra sự đặc biệt của các cô gái zombie. Lăng Mặc, nhận thấy quái vật đang “đánh giá” nhóm mình như thực phẩm, quyết định đánh lạc hướng bằng cách khiêu khích. Anh chế giễu tốc độ của nó: “Ngươi mở hack à?”, khiến quái vật lúng túng. Trong lúc đối thoại, Lăng Mặc tung ra một đợt tấn công bất ngờ, sử dụng xúc tu tinh thần nhắm vào chân quái vật. Dù không gây sát thương lớn, đòn này làm quái vật tức giận, tạo cơ hội cho Diệp Luyến đưa các cô gái khác chạy trốn trên lưng Tiểu Bạch. Cuối chương, quái vật, với vẻ mặt méo mó, lao về phía Lăng Mặc, nhưng anh vẫn giữ vững tinh thần, ánh mắt sắc bén. Tác giả kết thúc bằng câu nói của Lăng Mặc: “So miệng với con người, chẳng phải tìm chết sao?”, làm nổi bật sự thông minh và gan dạ của anh trong tình huống nguy cấp. ---
Chương 673: Chuyên Tấn Công Lòng Bàn Chân
Chương 673 tập trung vào chiến thuật thông minh của Lăng Mặc khi đối đầu với quái vật mắt tím. Bối cảnh vẫn là con ngõ hẹp, với không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Lăng Mặc, dù mệt mỏi vì tiêu hao tinh thần lực, vẫn giữ bình tĩnh, sử dụng lời nói để đánh lạc hướng quái vật. Anh cố ý chọc tức nó bằng những câu như “Ngươi quá chậm!”, khiến quái vật phân tâm. Trong lúc quái vật đang tìm cách đáp trả, Lăng Mặc bất ngờ tung ra một đợt tấn công mới, sử dụng xúc tu tinh thần từ dưới mặt đất, nhắm thẳng vào lòng bàn chân của quái vật – một điểm yếu hiếm hoi. Tác giả miêu tả xúc tu như “những mũi tên vô hình, xuyên qua đất đá để chạm vào mục tiêu”, làm nổi bật sự chính xác của đòn đánh. Dù quái vật có lớp da dày, lòng bàn chân của nó vẫn dễ tổn thương hơn, và Lăng Mặc liên tục tấn công cùng một điểm, khiến nó đau đớn và chảy máu. Quái vật, tức giận, gào lên: “Con người vô sỉ!”, nhưng Lăng Mặc không dừng lại, tiếp tục dồn ép bằng những đòn tinh thần liên tiếp. Tuy nhiên, sức mạnh của quái vật vượt xa tưởng tượng, khiến xúc tu của Lăng Mặc dần tan rã. Anh cảm nhận được áp lực tinh thần khủng khiếp, thậm chí “món quà” từ Nữ Hoàng Nhện cũng bắt đầu quấy nhiễu, làm anh thấy ảo giác về một con nhện nhỏ bò trên mắt mình. Trong khi đó, Diệp Luyến đã đưa Lý Nhã Lâm, Hạ Na, và kén của Vu Thi Nhiên cùng Hắc Ti lên lưng Tiểu Bạch, chuẩn bị chạy trốn. Lăng Mặc, dù đau đớn, vẫn kiên trì cầm chân quái vật, ánh mắt sáng rực với quyết tâm bảo vệ đồng đội. Cuối chương, quái vật, với đôi chân rỉ máu, nhìn nhóm Lăng Mặc với ánh mắt đầy thù hận, còn anh thì mỉm cười lạnh lùng, như thể đang thách thức nó. ---
Chương 674: Trông Thật Sáng Tạo
Chương 674 tiết lộ diện mạo và đặc điểm của quái vật mắt tím, được Lăng Mặc đặt biệt danh là “Người Chim”. Bối cảnh là con ngõ giờ đây sáng hơn khi quái vật bước ra khỏi bóng tối, để lộ hình dáng kỳ dị. Nó có làn da trắng bệch như xác chết, cơ bắp lồi lõm bất thường, và đôi tay với móng vuốt dài đầy máu khô. Đặc biệt, giữa cánh tay và cơ thể là một lớp màng mỏng gần trong suốt, giống như cánh chim, giải thích tốc độ kinh hoàng của nó. Lăng Mặc, dù sốc trước ngoại hình “sáng tạo” của Người Chim, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, thậm chí trêu chọc: “Ngươi là thứ gì vậy?”. Câu hỏi này khiến Người Chim lúng túng, bởi chính nó cũng không biết gọi lớp màng đó là gì. Lăng Mặc, nhân cơ hội, đề nghị đặt tên nó là “Chim Xác Sống” hoặc “Chim Nhỏ”, khiến quái vật bất ngờ đồng ý, tạo ra một khoảnh khắc hài hước giữa lằn ranh sinh tử. Trong lúc đối thoại, Lăng Mặc ra hiệu cho Diệp Luyến tiếp tục chạy trốn. Anh nhận ra Người Chim tò mò về các cô gái zombie, đặc biệt là sự khác biệt của họ so với zombie thông thường. Để kéo dài thời gian, Lăng Mặc tiếp tục khiêu khích, hỏi về mục đích của nó. Người Chim tiết lộ rằng nó bị thu hút bởi “mùi thức ăn ngon” từ nhóm Lăng Mặc, khiến anh tức giận nhưng cũng lo lắng hơn về an nguy của đồng đội. Cuối chương, khi Diệp Luyến và Tiểu Bạch chạy trốn, Người Chim nhận ra mình bị lừa, lao về phía Lăng Mặc với tốc độ kinh hoàng. Anh, dù mệt mỏi, vẫn sử dụng xúc tu tinh thần để cầm chân nó, ánh mắt sáng rực với quyết tâm. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Người Chim lướt qua như một cơn gió, để lại Lăng Mặc đứng giữa ngõ, sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo. ---
Chương 675: Ta Có Áo Giáp Bảo Hộ Chuyên Nghiệp
Chương 675 mô tả cuộc chiến tinh thần và thể chất giữa Lăng Mặc và Người Chim. Bối cảnh là con ngõ giờ đây đầy rẫy tiếng va chạm và năng lượng tinh thần bùng nổ. Lăng Mặc, dù tiêu hao tinh thần lực nghiêm trọng, vẫn sử dụng xúc tu tinh thần để tấn công, nhưng lớp màng của Người Chim hoạt động như một tấm giáp, chặn đứng mọi đòn đánh. Tác giả miêu tả lớp màng như “một tấm khiên vô hình, vừa mềm mại vừa kiên cố”, làm nổi bật sự vượt trội của quái vật. Người Chim, với tiếng cười ghê rợn, chế giễu Lăng Mặc, coi anh như “con chuột bị mèo vờn”. Tuy nhiên, Lăng Mặc nhanh chóng tìm ra điểm yếu của nó, sử dụng xúc tu tinh thần vô hình để tấn công vào tinh thần lực của Người Chim, gây rối loạn hành vi. Khi nó mất tập trung, anh tung ra một đợt tấn công thực thể, làm nó bị thương ở mặt. Người Chim, đau đớn và tức giận, phát ra tiếng gào rú khiến Lăng Mặc gần như tê liệt. Trong lúc này, Lăng Mặc nhận ra tiếng gào của Người Chim có khả năng gây ảnh hưởng vật lý, làm cơ thể anh cứng đờ. Anh tự nhủ phải giữ vững ý chí, ánh mắt lướt qua cơ thể mình, hy vọng cơ thể sẽ “phản ứng” kịp thời. Để kéo dài thời gian, anh tiếp tục khiêu khích: “Mặt ngươi như giấy nhám, còn quan tâm làm gì?”, khiến Người Chim càng thêm điên cuồng. Cuối chương, Người Chim lao về phía Lăng Mặc với tốc độ kinh hoàng, nhưng anh né tránh bằng cách sử dụng xúc tu tinh thần kéo mình lên cao, nhảy qua một bảng hiệu và biến mất sau góc tường. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Người Chim đứng sững, đôi mắt tím rực cháy, như thể đang thề sẽ truy sát Lăng Mặc đến cùng. ---
Chương 676: Rửa Não Liên Hoàn
Chương 676 chuyển sang cuộc rượt đuổi kịch tính giữa Lăng Mặc và Người Chim trong những con phố chật hẹp của Tân Lan. Bối cảnh là những con đường đầy xe bỏ hoang và zombie lảng vảng, với tiếng gió rít và tiếng va chạm vang vọng. Lăng Mặc, sử dụng xúc tu tinh thần để đu qua các cột đèn và dây điện, di chuyển với tốc độ chóng mặt, nhưng Người Chim luôn bám sát, thậm chí còn nhanh hơn khi trèo tường và “lướt” bằng lớp màng. Tác giả miêu tả Người Chim như “một bóng ma quỷ dị, vừa lướt trên tường vừa để lại bụi đất”, làm nổi bật sự linh hoạt đáng sợ của nó. Lăng Mặc, dù mệt mỏi, vẫn giữ bình tĩnh, liên tục nghĩ cách cầm chân kẻ thù. Anh cố ý dẫn dụ các zombie cản đường, nhưng Người Chim dễ dàng đánh bại chúng, khiến kế hoạch thất bại. Trong lúc chạy trốn, Lăng Mặc nhận ra Người Chim không chỉ nhanh mà còn có khả năng “lướt” như một chiếc dù, giúp nó tiết kiệm thời gian khi di chuyển. Trong khi đó, tại đại lộ trung tâm, Diệp Luyến ra lệnh cho Tiểu Bạch dừng lại. Cô, với ánh mắt kiên định, quyết định quay lại giúp Lăng Mặc, bất chấp lệnh chạy trốn của anh. Tác giả miêu tả Diệp Luyến như “một chiến binh nhỏ bé nhưng bất khuất, đứng giữa con đường đầy rẫy tử thần”. Cô tìm ra kẽ hở trong lệnh của Lăng Mặc, tự nhủ rằng anh không cấm cô quay về, và nhảy qua các xe hơi để trở lại chiến trường. Cuối chương, tại khách sạn, Mộc Thần gần như kiệt sức vì phải kể chuyện cho Hứa Thư Hàn để giữ cô tỉnh táo. Anh phàn nàn về việc bị “tra tấn” bởi tên Lăng Mặc, nhưng Hứa Thư Hàn chỉ quan tâm đến những câu chuyện về anh, ánh mắt ánh lên hy vọng. Tác giả kết thúc bằng câu nói của Mộc Thần: “Lăng Mặc, ngươi đi đâu rồi?”, làm nổi bật sự phụ thuộc của nhóm vào anh. ---
Chương 677: Cách Trốn Thoát: Dưới Đèn Tối Nhất
Chương 677 đưa Lăng Mặc vào một tình huống nguy hiểm khi anh trốn vào một trung tâm thương mại để thoát khỏi Người Chim. Bối cảnh là một tòa nhà tối tăm, với hành lang vòng quanh và mùi tử khí nồng nặc. Lăng Mặc, nhảy qua cửa kính vỡ, chạy vào trung tâm thương mại, hy vọng địa hình phức tạp sẽ cản trở Người Chim. Anh dừng lại quan sát, nhận ra tòa nhà giống một “ngọn núi rỗng”, đầy những gian hàng nhỏ và zombie lảng vảng. Trong lúc chạy trốn, Lăng Mặc phát hiện một thang máy hỏng, với cửa mở một khe hẹp và đầy xác chết. Anh quyết định trốn vào đó, dựa trên nguyên tắc “dưới đèn tối nhất”. Tác giả miêu tả thang máy như “một ngôi mộ sống, với mùi hôi thối và xương cốt chất đống”, làm nổi bật sự liều lĩnh của Lăng Mặc. Anh nép vào góc, che miệng để tránh hít phải mùi tử khí, ánh mắt căng thẳng quan sát qua khe cửa. Người Chim, với tốc độ kinh hoàng, nhanh chóng đuổi đến, đứng ngay trước thang máy. Lăng Mặc, nín thở, cảm nhận được tiếng móng vuốt của nó cào lên da, tạo ra âm thanh rợn người. Anh chuẩn bị xúc tu tinh thần, sẵn sàng phá kính để chạy trốn nếu bị phát hiện. May mắn, mùi tử khí trong thang máy che giấu hơi thở của anh, khiến Người Chim không nhận ra. Để đánh lạc hướng, Lăng Mặc điều khiển một zombie ở tầng dưới phát ra tiếng động, thu hút sự chú ý của Người Chim. Anh sử dụng xúc tu tinh thần để điều khiển zombie này nhảy qua các tầng, khiêu khích Người Chim. Tác giả miêu tả zombie như “một con rối sống, di chuyển với tốc độ và sự chính xác không tưởng”, làm nổi bật khả năng điều khiển tinh vi của Lăng Mặc. Cuối chương, Người Chim, bị kích động, lao xuống tầng dưới đuổi theo zombie, để Lăng Mặc thở phào nhẹ nhõm. Anh, vẫn nép trong thang máy, ánh mắt sáng rực, tự nhủ phải tiếp tục cầm chân để bảo vệ Diệp Luyến và đồng đội. ---
Chương 678: Tự Mang Theo Bộ Che Mùi
Chương 678 tiếp tục với kế hoạch trốn thoát của Lăng Mặc trong trung tâm thương mại. Bối cảnh là các tầng dưới của tòa nhà, với tiếng va chạm và tiếng gào rú của zombie vang vọng. Lăng Mặc, điều khiển zombie (xác sống) để đánh lạc hướng Người Chim, nhận ra cơ thể của xác sống đang dần sụp đổ do bị lạm dụng quá mức. Anh, dù mệt mỏi, vẫn giữ sự tập trung, sử dụng xúc tu tinh thần để ném các vật thể như ấm đun nước vào Người Chim, làm nó tức giận. Người Chim, với tốc độ kinh hoàng, đuổi theo xác sống, sử dụng lớp màng như “cánh buồm” để tăng tốc. Tác giả miêu tả nó như “một cơn gió quỷ dị, lướt qua hành lang với sự linh hoạt đáng sợ”. Lăng Mặc, nhận ra xác sống không thể cầm cự lâu, quyết định rời thang máy. Anh dùng xúc tu tinh thần kéo một mảnh vải đầy máu từ xác chết, sử dụng nó như “bộ che mùi” để ngụy trang. Khi rời thang máy, Lăng Mặc di chuyển cẩn thận, giữ mảnh vải lơ lửng để che giấu mùi cơ thể. Anh chạy ra cửa kính vỡ, chuẩn bị thoát khỏi trung tâm thương mại. Trong lúc này, xác sống bị Người Chim xé nát, nhưng vẫn gây được sự phân tâm cần thiết. Lăng Mặc, dù đau lòng vì mất xác sống, vẫn tập trung vào việc chạy trốn, ánh mắt sáng rực với quyết tâm. Cuối chương, Lăng Mặc bất ngờ cảm nhận được sự hiện diện của Diệp Luyến gần đó, khiến anh sững sờ. Cô đã quay lại, bất chấp nguy hiểm. Tác giả kết thúc bằng tiếng nổ lớn từ tầng dưới, khi Diệp Luyến xuất hiện với khẩu súng, bắn hạ một zombie và thu hút sự chú ý của Người Chim, để lại Lăng Mặc đứng sững, vừa lo lắng vừa cảm động. ---
Chương 679: Các Ngươi Là Một Bè Lũ!
Chương 679 mô tả sự phối hợp hoàn hảo giữa Lăng Mặc và Diệp Luyến để đối phó với Người Chim. Bối cảnh là trung tâm thương mại giờ đây đầy khói và tiếng súng, với Diệp Luyến đứng ở cửa chính, sử dụng khẩu súng “Thần Sấm” để bắn hạ các zombie cản đường. Tác giả miêu tả cô như “một nữ thần chiến tranh, với ánh mắt sắc lạnh và động tác chính xác”, làm nổi bật sự mạnh mẽ của cô sau khi tiến hóa. Lăng Mặc, đứng ngoài thương mại, nhanh chóng uống một lọ thuốc tăng cường tinh thần lực, giảm bớt cảm giác mệt mỏi. Anh điều khiển một xác sống mới để tiếp tục cầm chân Người Chim, nhưng nhận ra nó không thể chịu được lâu. Trong lúc này, Diệp Luyến, với khả năng “mắt vạn hoa”, phát hiện một cơ hội. Cô ném một thùng dầu về phía Người Chim, đồng thời châm lửa bằng một cây gậy cháy, gây ra một vụ nổ lớn. Người Chim, bị dính dầu và lửa, trở thành một “quả cầu lửa” sống, gào rú trong đau đớn. Xác sống của Lăng Mặc, dù bị xé nát, vẫn cắn chặt chân nó, tạo cơ hội cho ngọn lửa lan rộng. Tác giả miêu tả cảnh tượng như “một màn trình diễn chết chóc, với ngọn lửa nuốt chửng bóng ma”, làm nổi bật sự tàn khốc của kế hoạch. Diệp Luyến tiếp tục ném các vật cháy vào, khiến Người Chim rơi vào hỗn loạn. Cuối chương, Lăng Mặc và Diệp Luyến gặp lại, ánh mắt đầy cảm xúc. Anh cảm ơn cô vì đã quay lại, nắm tay cô trong khoảnh khắc ấm áp. Tuy nhiên, họ nhanh chóng rời đi khi ngọn lửa lan rộng, ánh mắt sáng rực với hy vọng thoát khỏi nguy hiểm. ---
Chương 680: Trời Ban Cho Ngươi Một Đôi Cánh, Nên Bị Nướng Đỏ
Chương 680 kết thúc với sự thành công của kế hoạch và tình trạng kiệt sức của Lăng Mặc. Bối cảnh là trung tâm thương mại đang bùng cháy, với khói đen và lửa tràn ngập. Người Chim, dù bị cháy, vẫn cố gắng thoát ra, nhưng Diệp Luyến và xác sống của Lăng Mặc liên tục cản trở, khiến nó kiệt sức. Lăng Mặc, đứng ngoài, cảm nhận được sự mệt mỏi nhưng cũng hài lòng khi thấy kế hoạch thành công. Trong lúc chạy trốn, Lăng Mặc bất ngờ ngất đi do kiệt sức, được Diệp Luyến đỡ lấy. Cô, với ánh mắt lo lắng, đưa anh rời khỏi khu vực nguy hiểm. Tại khách sạn, Mộc Thần và Hứa Thư Hàn nhận ra khói lửa từ xa, đoán rằng Lăng đã gây ra sự hỗn loạn này. Mộc Thần, dù mệt mỏi, vẫn vui mừng khi thấy nhóm Lăng Mặc trở về, ánh mắt sáng lên hy vọng. Cuối chương, Lăng Mặc tỉnh lại trong vòng tay Diệp Luyến, cảm nhận được sự an toàn hiếm hoi giữa thế giới hỗn loạn. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh cả nhóm đoàn tụ, ánh mắt sáng rực với quyết tâm đối mặt với những thử thách tiếp theo, để lại cảm giác hồi hộp và hy vọng cho tương lai.
Nhận xét
Đăng nhận xét