941-950
Chương 941: Tòa nhà tử thần
Chương 941 mở đầu với không khí căng thẳng khi Lăng Mặc dẫn nhóm đến gần một tòa nhà bí ẩn, nơi được Đường Hạo tiết lộ là một phần của kế hoạch nguy hiểm. Chỉ còn hai phút trước khi mọi thứ có thể bùng nổ, Lăng Mặc nhanh chóng phân công nhiệm vụ. Anh kéo Hứa Thư Hàm lại, yêu cầu cô ghi nhớ tuyến đường và trở về dẫn Vũ Văn Hiên cùng Thủ Hầu ra ngoài một cách bí mật. Những thành viên còn lại được lệnh ở yên trong nhà, giả vờ mọi thứ bình thường, đồng thời chuẩn bị cho một trận chiến sắp tới. Lăng Mặc nhấn mạnh rằng thời gian nghỉ ngơi của họ sẽ sớm kết thúc, và nhiệm vụ tiếp theo sẽ không hề dễ dàng.
Hứa Thư Hàm, với tính cách cẩn thận, tính toán thời gian trong đầu: chỉ 30 giây để đi và về, cộng thêm thời gian dẫn Vũ Văn Hiên và Thủ Hầu, tổng cộng không quá một phút. Cô kinh ngạc trước sự chính xác trong kế hoạch của Lăng Mặc, tự hỏi liệu anh đã tính toán mọi thứ để giải quyết vấn đề trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Nhìn tòa nhà, cô cảm nhận được một sự bất an mơ hồ, như thể có điều gì đó đáng sợ đang rình rập bên trong. Dù chỉ là cảm giác thoáng qua, nó đủ khiến cô rùng mình, nhất là khi so sánh với nỗi sợ hãi lộ rõ trên mặt Đường Hạo.
Lăng Mặc, ngược lại, giữ vẻ bình tĩnh đáng sợ. Anh quan sát tòa nhà từ một góc khuất, chờ đợi thời cơ. Bối cảnh xung quanh là những tòa nhà san sát, với các cửa sổ tối đen như những con mắt đang dõi theo. Không có zombie nào xuất hiện, nhưng sự tĩnh lặng bất thường càng làm tăng cảm giác nguy hiểm. Đường Hạo, bị Tiểu Bạch kiềm chế, mang tâm trạng phức tạp. Anh ta vừa căm hận Lăng Mặc vì sự tự tin và khả năng lãnh đạo, vừa ghen tị với sự gắn kết của nhóm anh. Trong lòng Đường Hạo, Lăng Mặc là hiện thân của những gì anh ta đã mất: tình thân, tình yêu, và hy vọng. Anh ta thầm nguyền rủa Lăng Mặc, mong anh chết để những người thân thiết với anh cũng rơi vào tuyệt vọng như mình.
Lăng Mặc bất ngờ ra lệnh tiến vào tòa nhà, khóa cửa hậu để chặn lối thoát. Hành động này khiến Đường Hạo hoang mang, vì anh ta không ngờ Lăng Mặc lại hành động táo bạo đến vậy. Bước vào đại sảnh, một mùi hôi nồng nặc xộc lên. Lăng Mặc phát hiện một viên pin dưới sàn, nhận ra nó còn mới, và hỏi Đường Hạo liệu nhóm của anh ta có dùng đèn pin khi đến đây vào ban đêm. Đường Hạo thừa nhận điều này, nhưng giọng nói run rẩy, như sợ đánh động thứ gì đó trong bóng tối. Lăng Mặc tiếp tục tiến sâu vào đại sảnh, nghe thấy một âm thanh mơ hồ, đặt nền móng cho những diễn biến kinh dị tiếp theo.
Chương 942: Vũ khí dụ địch
Chương 942 tập trung vào sự bất an ngày càng tăng trong tòa nhà. Lăng Mặc nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng, như tiếng bước chân, vang lên trong đại sảnh trống trải. Anh ra hiệu cho Tiểu Bạch, và con gấu trúc biến dị lập tức kéo Đường Hạo về phía nguồn âm thanh. Đường Hạo kinh hoàng, nhận ra mình bị dùng làm “mồi nhử”. Anh ta thầm chửi rủa Lăng Mặc vì sự tàn nhẫn, nhưng cũng không thể không thừa nhận sự khôn ngoan của anh. Là người dẫn đường, Đường Hạo trở thành lựa chọn hiển nhiên để đối mặt với nguy hiểm đầu tiên.
Tiểu Bạch dừng lại trước một cánh cửa, nơi âm thanh trở nên rõ ràng hơn: không chỉ có tiếng bước chân mà còn có tiếng “kẽo kẹt” liên tục, như thể ai đó đang lắc cửa. Đường Hạo run rẩy, cảm giác áp lực đè nặng khi Tiểu Bạch đẩy anh qua khe cửa hẹp. Phía sau là một hành lang tối tăm, với vài tia sáng yếu ớt lọt qua cửa sổ bịt kín. Những bóng vật thể mờ mờ trong hành lang làm Đường Hạo hoảng loạn, nhưng anh ta cố tự trấn an rằng không có gì bất thường.
Lăng Mặc xuất hiện bên cạnh, bình tĩnh hỏi về nguồn âm thanh. Đường Hạo, tức giận vì bị đối xử như mồi, trừng mắt nhìn anh nhưng không dám phản kháng. Lăng Mặc nhận xét rằng tòa nhà đang được sửa chữa, với trần nhà bị tháo dỡ, dây điện lằng nhằng như rắn, và vật liệu xây dựng vương vãi khắp sàn. Anh kiểm tra một chiếc thang, nhận thấy lớp bụi mỏng, cho thấy nơi này ít được sử dụng gần đây. Anh suy đoán hành lang dẫn đến cầu thang, trong khi phía bên kia có thể là thang máy – một lối đi nguy hiểm.
Khi đến cuối hành lang, Lăng Mặc đột nhiên dừng lại, cảm nhận được điều gì đó bất thường. Tiếng “kẽo kẹt” vẫn vang vọng, nhưng không rõ nguồn gốc. Anh nhận ra âm thanh này không đến từ phía sau cánh cửa, mà dường như từ đâu đó sâu hơn trong tòa nhà. Sự nhạy bén của Lăng Mặc khiến Đường Hạo lo lắng, vì anh ta biết nơi này ẩn chứa những bí mật mà nhóm mình đã cố che giấu. Lăng Mặc quyết định không tiến vào ngay, mà quay sang tìm hiểu thêm về cấu trúc tòa nhà, đặt câu hỏi về các khu vực như phòng phân phối điện, làm tăng sự căng thẳng cho Đường Hạo.
Chương 943: Đánh loạn đơn giản mà thô bạo
Trong chương 943, Lăng Mặc tiếp tục điều tra tòa nhà, nhận thấy tiếng “kẽo kẹt” đi kèm với rung động nhẹ từ dưới sàn. Anh蹲 xuống, đặt tay lên mặt đất để cảm nhận, khiến Đường Hạo bối rối và lo lắng. Đường Hạo tự hỏi tại sao Lăng Mặc lại phí thời gian vào những chi tiết nhỏ nhặt khi chỉ có hai phút, nhưng cũng nhận ra sự khác biệt trong cách hành động của anh: không theo kế hoạch mà Đường Hạo đã gợi ý. Lăng Mặc hỏi về phòng phân phối điện, và Đường Hạo miễn cưỡng trả lời rằng nó nằm gần đó, dù không chắc chắn vì nơi này chưa hoàn thiện.
Lăng Mặc bất ngờ hành động: anh ném mạnh chiếc thang xuống sàn, tạo ra tiếng động lớn, phá vỡ sự im lặng. Hành động này khiến Đường Hạo giật mình, tim đập thình thịch, còn Tiểu Bạch thì tỏ ra phấn khích. Lăng Mặc giải thích rằng anh không đi theo kế hoạch của Đường Hạo, mà cố ý “đánh loạn” nó. Anh nhận ra Đường Hạo đã dẫn anh vào bẫy, và tiếng động lớn là cách để thu hút sự chú ý, làm rối loạn kẻ địch. Đường Hạo tức giận nhưng bất lực, nhận ra Lăng Mặc đã nhìn thấu ý định của mình.
Sau tiếng động, hai bóng người xuất hiện gần hành lang, dường như là đồng bọn của Đường Hạo. Họ nghi ngờ có người đột nhập, nhưng không chắc là ai. Một người đề nghị tìm kiếm tập thể, tránh tách lẻ, cho thấy họ thận trọng nhưng cũng tự tin vào kế hoạch đã chuẩn bị. Lăng Mặc, trong khi đó, dẫn Tiểu Bạch và Đường Hạo tiến về phòng phân phối điện, chuẩn bị đối phó với những gì đang chờ đợi. Anh nhận ra tòa nhà này không đơn giản như Đường Hạo mô tả, và những rung động dưới sàn có thể liên quan đến một bí mật lớn hơn.
Chương 944: Chi tiết chết người
Chương 944 chuyển sang hành trình đến phòng phân phối điện. Hành lang tối tăm, đầy vật liệu xây dựng và công cụ bỏ hoang, làm chậm bước tiến của nhóm. Lăng Mặc nhận xét rằng nơi này ít dấu vết của zombie hay máu, có thể vì thảm họa xảy ra khi chỉ có công nhân sửa chữa. Đường Hạo, dù bị thương nặng, vẫn âm thầm quan sát, hy vọng đồng bọn sẽ đuổi kịp. Anh ta nghi ngờ Hứa Thư Hàm đã trở lại với viện binh, nhưng không dám hành động vì sợ Tiểu Bạch.
Tại một góc khuất, Lăng Mặc phát hiện dòng chữ “Cẩn thận, nguy hiểm” khắc trên tường. Anh nhận ra chữ viết quá ngay ngắn và ở vị trí khuất, không giống dấu hiệu của người đang hoảng loạn. Anh nghi ngờ đây là dấu hiệu do nhóm Đường Hạo để lại, có thể để đánh dấu hoặc đùa cợt. Lăng Mặc phân tích rằng người viết phải ở trạng thái tâm lý đặc biệt, khiến Đường Hạo hoảng hốt vì bị nhìn thấu. Anh tiếp tục hỏi về mục đích của tòa nhà, và Đường Hạo lặp lại kế hoạch: dụ nhóm Lăng Mặc đến đây, dẫn zombie vào để tạo vùng an toàn tạm thời, sau đó xâm nhập công ty Rosen.
Lăng Mặc mỉm cười bí ẩn, chỉ ra rằng nếu tòa nhà đã nguy hiểm, kế hoạch của Đường Hạo có thể thất bại. Anh nhận thấy Đường Hạo đã bỏ qua một chi tiết quan trọng, làm tăng nghi ngờ của mình. Đường Hạo run rẩy, nhận ra Lăng Mặc không chỉ dựa vào thông tin anh ta cung cấp mà còn phân tích sâu hơn, tìm ra những lỗ hổng. Hai bóng người khác xuất hiện gần đó, phát hiện máu trên sàn và thảo luận về việc zombie dị biến tập trung ở phòng phân phối điện. Họ nghi ngờ có vấn đề lớn hơn, nhưng vẫn tự tin vào kế hoạch “bắt rùa trong rọ”.
Chương 945: Những thi thể biến mất
Chương 945 đưa nhóm Lăng Mặc đến trước cửa phòng phân phối điện, một cánh cửa sắt gỉ sét với ổ khóa lớn. Trước cửa là biển “Đang thi công” dính máu, và cửa có nhiều dấu tay máu khô, gợi lên hình ảnh kinh hoàng của những người cố thoát ra. Lăng Mặc suy đoán cửa được nhóm Đường Hạo khóa lại, vì không ai có thể đóng cửa khi bị zombie truy đuổi. Đường Hạo thừa nhận nhóm mình từng khóa một khu vực, nhưng không để tâm chi tiết.
Lăng Mặc hỏi về thứ bị khóa bên trong, và Đường Hạo cho rằng đó là thi thể hoặc zombie, nhưng sau vài tháng, chúng có thể đã phân hủy. Lăng Mặc chế giễu nhóm Đường Hạo vì không tận dụng tòa nhà mà chỉ xử lý sơ sài, khiến Đường Hạo tức giận nhưng không dám phản bác. Anh dễ dàng mở khóa, đẩy cửa vào, và một mùi lạ xộc lên. Bên trong là căn phòng rộng, đầy máu khô, nhưng không có thi thể nào, khiến Đường Hạo sốc. Anh ta khẳng định nơi này từng chứa nhiều xác, nhưng giờ không còn dấu vết, kể cả xương.
Lăng Mặc chỉ ra rằng cửa không có dấu vết va chạm mới, phủ đầy bụi, nghĩa là không có hoạt động gần đây. Anh yêu cầu nhóm rút vào sâu trong phòng, trong khi Tiểu Bạch phát ra tiếng kêu cảnh giác. Khi cửa đóng lại, bóng tối bao trùm, và tiếng đẩy cửa từ xa vang lên. Lăng Mặc áp súng vào đầu Đường Hạo, ra hiệu im lặng. Anh nhận ra Tiểu Bạch đã biến mất, và căn phòng này là một cái bẫy – không chỉ cho kẻ địch mà cả cho những thứ ẩn nấp bên trong.
Chương 946: Chiến thuật “lồng giam”
Chương 946 mô tả kế hoạch tinh vi của Lăng Mặc. Cánh cửa sắt mở ra, và ánh đèn pin từ hai kẻ lạ chiếu vào. Đường Hạo, ẩn cùng Lăng Mặc sau một thiết bị, hy vọng đồng bọn sẽ phát hiện ra anh, nhưng Lăng Mặc vẫn bình tĩnh, thậm chí có vẻ phấn khích. Anh phân tích bóng của hai kẻ qua ánh đèn: một người cầm vũ khí dạng gậy, chân cong như côn trùng, là dị năng giả cận chiến; người còn lại có cánh tay dị dạng, không phải dị năng tinh thần. Lăng Mặc thầm tung xúc tu tinh thần nhỏ để kiểm tra, xác nhận họ không nhạy cảm với năng lượng.
Anh chọn phòng phân phối điện làm “lồng giam” vì biết đối thủ quen thuộc địa hình và có đèn pin, sẽ không mạo hiểm vào chỗ tối. Lăng Mặc nhận ra tòa nhà có bí mật từ tiếng “kẽo kẹt” và dòng chữ “Cẩn thận, nguy hiểm”, nghi ngờ nhóm Đường Hạo đã phát hiện điều gì đó từ lâu. Anh cố ý khóa cửa và dẫn dụ kẻ địch vào đây để đối mặt với nguy hiểm tiềm tàng. Hai kẻ lạ bắt đầu phá hoại thiết bị, cố ép Lăng Mặc lộ diện, nhưng anh chờ đợi thời cơ.
Đột nhiên, một tiếng “đùng” vang lên từ góc phòng, khiến hai kẻ dừng lại. Lăng Mặc kéo Đường Hạo tránh một mảnh sắt bay tới, nhận ra âm thanh này liên quan đến tiếng “kẽo kẹt” trước đó. Tiểu Bạch bất ngờ xuất hiện, đánh lạc hướng kẻ địch, và Hứa Thư Hàm lao tới khóa cửa, nhốt họ bên trong. Tiếng gầm rú kinh dị vang lên, cho thấy một thứ gì đó đã tấn công hai kẻ kia, khiến Đường Hạo kinh hoàng.
Chương 947: Dị biến
Chương 947 hé lộ sự thật về kế hoạch của Đường Hạo. Anh ta run rẩy khi nghe tiếng gào thét từ trong phòng, nhận ra Lăng Mặc đã cố ý nhốt đồng bọn với “quái vật”. Lăng Mặc giải thích rằng anh nghi ngờ kế hoạch của Đường Hạo từ đầu, vì nó quá hoàn hảo nhưng thiếu chi tiết quan trọng. Anh nhận ra Đường Hạo ẩn giấu mục đích thực sự: không chỉ dụ nhóm Lăng Mặc làm mồi nhử mà còn lợi dụng tòa nhà để kết nối với công ty Rosen qua một lối đi bí mật.
Lăng Mặc phân tích rằng nhóm Đường Hạo không quan tâm đến sức mạnh của đối thủ, vì họ tự tin vào khả năng biến thân và sự thiếu hiểu biết của nhóm Lăng Mặc về địa hình. Họ đã theo dõi nhóm Lăng Mặc từ đầu, cố ý để lộ sự tồn tại để dẫn dụ. Kế hoạch thứ hai là nhốt nhóm Lăng Mặc trong tòa nhà, dùng máu để thu hút zombie, và mở lối vào bí mật để đến Rosen. Đường Hạo thừa nhận điều này, nhưng không ngờ Lăng Mặc lại mở lối vào thứ hai – phòng phân phối điện – nơi chứa quái vật.
Hứa Thư Hàm sốc khi biết tòa nhà cách Rosen 500 mét, nhưng Lăng Mặc khẳng định có một lối đi ngầm. Đường Hạo tuyệt vọng, nhận ra kế hoạch thất bại và quái vật sẽ sớm thoát ra. Lăng Mặc yêu cầu Hứa Thư Hàm dẫn anh đến chỗ Vũ Văn Hiên, để Tiểu Bạch ở lại câu giờ bằng cách dẫn quái vật đi vòng quanh, tận dụng mùi cơ thể và máu của Đường Hạo.
Chương 948: Kế hoạch B
Chương 948 tiếp tục với cảnh hỗn loạn sau cánh cửa. Máu chảy ra từ khe cửa, và một bàn tay cố bám vào nhưng bị kéo đi, để lại dấu máu. Hứa Thư Hàm kinh hoàng trước tốc độ và sự tàn bạo của quái vật, nhận ra hai dị năng giả không thể chống cự. Lăng Mặc hỏi về Vũ Văn Hiên và Thủ Hầu, và Hứa Thư Hàm báo cáo rằng họ tách ra để điều tra tiếng động lạ. Lăng Mặc hài lòng, tin tưởng vào khả năng của Vũ Văn Hiên.
Anh để lại Đường Hạo, phớt lờ lời cầu xin của anh ta. Lăng Mặc tiết lộ rằng anh biết Đường Hạo luôn âm mưu hại mình, và sự chia tách giữa nhân tính và thú tính của anh ta là giả. Anh chỉ ra rằng Đường Hạo đã cố ý che giấu vết thương đang biến đổi, và quyết định để anh ta tự sinh tự diệt. Đường Hạo tuyệt vọng, nhận ra cơ hội cuối cùng đã mất, trong khi Tiểu Bạch quan sát anh ta với ánh mắt kỳ lạ.
Lăng Mặc và Hứa Thư Hàm rời đi, chuẩn bị đối mặt với thách thức mới. Anh nhận ra tòa nhà này là một mạng lưới ngầm, và quái vật bên trong có thể liên quan đến bí mật của công ty Rosen. Sự bình tĩnh và quyết đoán của Lăng Mặc làm Hứa Thư Hàm kinh ngạc, nhưng cũng khiến cô bực bội vì anh quá tập trung, phớt lờ cảm xúc của cô.
Chương 949: Quái vật sau cánh cửa
Chương 949 quay lại hành trình của Lý Nhã Lâm và thi thể do Lăng Mặc điều khiển trong mê cung dưới công ty Rosen. Họ leo qua các đường ống chật hẹp, phát hiện cấu trúc được đào tùy tiện, cho thấy sinh vật ở đây có kích thước đặc biệt. Lý Nhã Lâm nhận xét rằng điều này giúp họ hiểu hơn về kẻ thù, và Lăng Mặc đồng ý, tin rằng họ sẽ sớm đối mặt trực tiếp.
Lăng Mặc kể lại sự việc ở tòa nhà, từ việc nhốt hai dị năng giả đến lối đi ngầm. Lý Nhã Lâm phấn khích, va đầu vào ống, cho rằng quái vật có trình độ tiến hóa cao. Lăng Mặc chia sẻ ký ức qua mắt Tiểu Bạch: khi đào hang, anh thấy một bàn tay trắng, dài, không xương, trườn ra từ góc khuất. Nó không giống tay người hay zombie, khiến Tiểu Bạch hoảng sợ. Anh nghi ngờ cả khu vực dưới tòa nhà và đường phố đã bị đào rỗng, tạo thành mạng lưới ngầm.
Lý Nhã Lâm phát hiện chất lỏng dính, nghi ngờ nó ảnh hưởng đến giác quan của họ. Lăng Mặc đồng ý, cảm thấy ghê tởm khi nghĩ về lớp chất lỏng phủ khắp đường ống. Anh suy ngẫm rằng quái vật là sản phẩm tiến hóa từ virus, khác zombie do môi trường sống đặc biệt. Một tiếng động vang lên, và cả hai vội đuổi theo, chuẩn bị đối mặt với sự thật.
Chương 950: Không liên quan đến giới tính, chỉ là loài
Chương 950 kết thúc với cảnh Lăng Mặc và Hứa Thư Hàm chạy đi tìm Vũ Văn Hiên. Hứa Thư Hàm lo lắng về Đường Hạo, nhưng Lăng Mặc phớt lờ, khẳng định mọi thứ dưới sự kiểm soát. Cô hỏi làm sao anh biết cô sẽ khóa cửa, và Lăng Mặc tiết lộ đã dùng xúc tu tinh thần để kiểm soát cửa, khiến cô bực bội vì anh không cần cô vẫn tự xử lý được. Hứa Thư Hàm tăng tốc, để lại Lăng Mặc phía sau, phàn nàn về sự thờ ơ của anh. Lăng Mặc dở khóc dở cười, nghĩ rằng cảm xúc của cô không liên quan đến việc là zombie, mà chỉ là vấn đề giới tính.
Trong khi đó, Lý Nhã Lâm và thi thể tiếp tục hành trình. Lý Nhã Lâm cảnh báo về trần thấp, và Lăng Mặc phàn nàn về sự tùy tiện của đường ống. Họ thảo luận về quái vật, với Lý Nhã Lâm tỏ ra phấn khích, còn Lăng Mặc thận trọng. Anh nhận ra vấn đề cốt lõi là tìm ra cách hai tòa nhà kết nối, và vị trí của Hạ Na. Một tiếng động khác vang lên, thúc đẩy cả hai tăng tốc, sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm.
Nhận xét
Đăng nhận xét