Chương 481-490
Chương 481: Là xuống dưới, hay lên trên?
Lý Hạo, đội trưởng đội 9 không quân đoàn, đang sôi sục tức giận sau khi bị Lăng Mặc biến thành trò đùa trong hai ngày. Việc trực thăng bị bắn rơi và Lăng Mặc liên tục qua mặt đã khiến anh mất mặt trước cấp trên. Phát hiện dấu vết tinh thần lực yếu ớt của Lăng Mặc tại hiện trường vụ nổ, Lý Hạo phấn khích, tin rằng đối thủ đã kiệt sức và đây là cơ hội tiêu diệt. Anh vỗ vai Mũ Lưỡi Trai (Đường Hạo), người bị Lăng Mặc đánh đến mặt sưng vù, hỏi: “Còn trụ được không?” Đường Hạo, dù đau đớn, đáp yếu ớt: “Không… vấn đề gì.” Lý Hạo ra lệnh truy đuổi ngay lập tức, dẫn đầu lao ra khỏi con hẻm.
Trong lòng Lý Hạo, cơn giận bùng cháy. Anh nhớ lại cách Lăng Mặc phá hủy trực thăng trước mặt, khiến không quân đoàn mất uy tín. Anh tự nhủ phải giữ bình tĩnh, phân tích tình hình: Lăng Mặc xuất hiện một mình, đồng đội không ở gần, nhưng họ có thể đang trên đường hội hợp. Anh đặc biệt cảnh giác với các cô gái trong nhóm Lăng Mặc, biết họ không hề yếu, nhưng tin rằng Lăng Mặc mới là mối nguy lớn nhất. Dù tinh thần lực suy giảm, dị năng hệ tinh thần của anh vẫn nguy hiểm. Lý Hạo nghĩ: “Chỉ cần giết hắn, đám con gái kia không đáng lo. Doãn Kiệt đã xử một đứa, giờ là lúc kết thúc.”
Đường Hạo lê bước phía sau, bị Người Áo Mưa, một dị năng giả bí ẩn, vượt qua. Người Áo Mưa nói với giọng trầm thấp: “Ngươi sống sót thật kỳ lạ. Theo thói quen của hắn, kẻ thù phải chết sạch.” Đường Hạo bối rối, chỉ thấy ánh mắt đối phương lóe lên sự hứng thú. Người Áo Mưa phân tích Lăng Mặc là kẻ tàn nhẫn, sẽ trả thù triệt để, nhất là khi một đồng đội bị giết. Anh ta cười khẽ, tưởng tượng cảnh Lăng Mặc hành hạ kẻ thù, khiến Đường Hạo rùng mình, nghĩ: “Hắn đứng về phía địch sao?” Khi Người Áo Mưa hỏi Lăng Mặc có mạnh không, Đường Hạo chỉ vào mặt mình: “Ngươi thấy thế nào?”
Nhóm đến hiện trường trực thăng rơi, nơi zombie đang xâu xé xác đồng đội. Lý Hạo, dán sát tường, lần theo dấu vết tinh thần lực, dẫn đội vào một con phố vắng, rồi đến một trung tâm thương mại đổ nát, cháy đen. Bầu không khí u ám, kính vỡ và bóng tối bao trùm. Họ chia thành hai hướng: Lý Hạo, Người Áo Mưa, và Đường Hạo xuống tầng hầm, còn Người Áo Xám, phát hiện bóng người trên lầu, quyết định truy đuổi. Khi tiến sâu, Đường Hạo bất ngờ bị xúc tu tinh thần kéo vào bóng tối, hét thảm. Lý Hạo chạy đến lan can, chỉ nghe tiếng kêu vọng lại từ hầm tối. Người Áo Xám, đứng trên lầu, do dự giữa việc cứu đồng đội hay bắt đồng bọn Lăng Mặc, cuối cùng chọn lên lầu, tin rằng bắt sống hoặc giết người sẽ gây áp lực cho Lăng Mặc.
Chương 482: Kẻ bán đồng đội không có uy hiếp
Tầng hầm trung tâm thương mại, nơi từng là khu thực phẩm, giờ là đống đổ nát với giá hàng ngã nghiêng và rác rưởi khắp nơi. Lý Hạo nhận ra Người Áo Mưa và Đường Hạo đã biến mất chỉ trong vài giây anh quay đầu. Tiếng hét của Đường Hạo ngừng hẳn, khiến anh nổi giận vì bị Lăng Mặc dẫn dụ. Anh nghĩ: “Hắn không có chiêu nào quang minh chính đại sao?” Lý Hạo nhận ra Lăng Mặc cố ý tha Đường Hạo để dẫn họ vào bẫy, đồng thời nghi ngờ đồng đội của Lăng Mặc đang ẩn nấp gần đây. Dù biết tinh thần lực Lăng Mặc suy yếu, anh vẫn thận trọng, nắm chặt súng và dao, lần theo dấu vết tinh thần trong bóng tối.
Trên lầu, Người Áo Xám tiến vào không gian đầy khói bụi, mùi hôi thối. Anh không giấu mình, tin rằng bóng người kia cố ý dẫn dụ. Với thanh thép to bản, anh tự tin có thể hạ đồng đội của Lăng Mặc. Gọi lớn, anh thấy đống quần áo động đậy, và một cô bé loli, Vu Thi Nhiên, xuất hiện. Cô bé, khoảng 11-12 tuổi, mặc váy rộng, ôm gấu bông, đôi mắt to tròn nhìn anh tò mò. Người Áo Xám sững sờ, nghĩ: “Đây là loli kinh dị mà Lưu Bảo Đống nhắc?” Anh định dụ dỗ bằng kẹo, hỏi vị trí đồng đội Lăng Mặc, nhưng Vu Thi Nhiên vô tình tiết lộ kế hoạch dụ địch vào đây. Cô bé cười ngây thơ, mắt đỏ rực, nói: “Chỉ có một zombie và một thú biến dị.” Người Áo Xám kinh hãi, nhận ra cô là zombie cấp thủ lĩnh, bị Lăng Mặc điều khiển.
Chương 483: Dùng biến thái đối phó biến thái
Vu Thi Nhiên phóng tơ bạc, trói chặt Người Áo Xám trước khi anh kịp phản ứng. Anh gào thét, cố giãy giụa, nhưng tơ bạc khiến mắt tối sầm, cơ thể bất động. Anh vung thép, nhưng Vu Thi Nhiên kéo anh đập vào trần, rồi ném xuống sàn. Cô bé, với vẻ ngây thơ, sửa lời: “Đừng gọi ta là quái vật, gọi là zombie!” Tiếng kêu thảm của anh vọng xuống tầng hầm, khiến Lý Hạo nghi ngờ nhưng không quay lại. Anh nghĩ Người Áo Xám đang cầm chân ít nhất một kẻ thù, giảm áp lực cho mình. Tuy nhiên, áp lực tâm lý tăng cao khi anh lo bị ba kẻ địch tiềm tàng tấn công.
Người Áo Mưa, bị dẫn dụ đến kho hàng, phát hiện dấu vết và hưng phấn săn đuổi. Anh ẩn mình trên trần, dùng dao chặt chuẩn bị phục kích. Nhưng thay vì con người, Tiểu Bạch, gấu trúc biến dị, xuất hiện với đôi mắt đỏ rực. Nó phát hiện Người Áo Mưa, nhảy lên tấn công. Anh né được, nhưng Tiểu Bạch ném giá hàng, dùng gậy nhôm đập bay anh, rồi đè chết bằng sức nặng kinh hoàng. Người Áo Mưa, dù mạnh, không ngờ bị thú biến dị hạ gục, chết với ý nghĩ: “Đây là… kungfu panda?”
Chương 484: Gián điệp không phải nghề phổ thông
Lý Hạo, nghe tiếng động từ hướng Người Áo Mưa, biết đồng đội gặp nạn nhưng không dám phân tâm. Anh tiến đến khu container, thấy Đường Hạo nằm thoi thóp, đầy máu. Nghĩ là đồng đội, anh hỏi về Lăng Mặc, nhưng Đường Hạo bất ngờ tấn công, cắn tai, bấu tay, suýt đâm thủng bụng. Lý Hạo bắn liên tục, đẩy Đường Hạo ra. Đường Hạo, dù trọng thương, cười nhạo, tiết lộ mình là xác sống do Lăng Mặc điều khiển, đóng vai gián điệp. Anh ta chế giễu không quân đoàn chỉ mạnh nhờ số đông, yếu khi đấu đơn, khiến Lý Hạo tức điên, nhận ra mình bị lừa từ đầu.
Đường Hạo khoe “diễn xuất” xuất sắc, nói gần gũi không quân đoàn giúp Lăng Mặc hiểu họ chỉ là đám ô hợp. Anh ta phá hủy bộ liên lạc, châm chọc Lý Hạo bị lừa hai lần. Lý Hạo hỏi tại sao không ra tay sớm, nhưng Đường Hạo chỉ cười, không trả lời, khiến anh càng tức giận.
Chương 485: Kịch hay thường ở phía sau
Lý Hạo cố kéo dài thời gian, hy vọng đồng đội còn sống đến cứu, nhưng Đường Hạo thông báo Người Áo Xám và Người Áo Mưa đã chết. Anh ta châm chọc chuyện đồng đội Lăng Mặc bị giết là giả, tất cả là bẫy. Lý Hạo, tức điên, nhận ra mình không còn đường thoát. Đường Hạo biến thành zombie, mắt đỏ rực, khiến Lý Hạo hoảng loạn khi biết mình bị nhiễm virus từ vết thương. Anh bắn chết Đường Hạo, đuổi theo dấu vết tinh thần Lăng Mặc, nhưng tinh thần rối loạn, bị xúc tu xuyên phá. Lăng Mặc xuất hiện, hút tinh thần lực Lý Hạo, để anh biến thành zombie. Trước khi mất ý thức, Lý Hạo nguyền rủa, nhưng Lăng Mặc nói sẽ dùng anh để phá không quân đoàn. Lăng Mặc điều khiển xác Lý Hạo, đánh mặt để ngụy trang, chuẩn bị kế hoạch tiếp theo.
Chương 486: Cân nhắc lấy thân trả nợ?
Hai ngày sau, Lăng Mặc và nhóm thu thập vật tư cùng Lộ Tây. Cô tò mò về trận chiến, nhưng Lăng Mặc giữ bí mật, chỉ để Lý Hạo (xác sống) đi cùng Tiểu Bạch. Lăng Mặc luyện điều khiển Lý Hạo, tăng độ ăn khớp, chuẩn bị thâm nhập không quân đoàn. Lộ Tây đưa vũ khí: ống sắt làm lao, dao rỉ, đủ cho chiến đấu ngắn. Cô lo không quân đoàn truy đuổi, nhưng Lăng Mặc tuyên bố sẽ tấn công chủ động. Lộ Tây đề nghị nếu sống sót, Lăng Mặc giúp cô một việc, đổi lại cô hỗ trợ hết mình và trả “bí mật”. Lăng Mặc đồng ý, không đòi thêm, khiến Lộ Tây bất ngờ. Anh đùa về “lấy thân trả nợ”, bị lườm, nhưng không khí nhẹ nhàng hơn.
Lăng Mặc giải thích không quân đoàn thất bại do đánh lén, nhưng giờ anh nắm lợi thế. Anh phá bộ liên lạc của địch, đảm bảo kế hoạch không lộ. Ngoài Vu Thi Nhiên, anh còn điều khiển 20 xác sống và Hắc Ti, tạo đội hình mạnh. Lộ Tây cảm phục Diệp Luyến và nhóm vì tìm vũ khí nhanh, nhưng lo kế hoạch nguy hiểm. Lăng Mặc tự tin, nói “trợ thủ” sẽ đến đúng lúc.
Chương 487: Đi săn
Ba ngày sau, nhóm Lăng Mặc lên đường, nhờ Tiểu Bạch dẫn dụ zombie, hành trình thuận lợi. Tại khu cách ly X Thành, không quân đoàn xây phòng thủ kiên cố: hào lửa, tường cao, súng máy, nhiều lớp phòng tuyến. Khu cách ly đông người sống sót, an toàn tạm thời. Một xe jeep chở Trương Vũ và Vũ Văn Hiên, đội trưởng đội đặc biệt, rời khu. Vũ Văn Hiên, dù mệt mỏi, dẫn đội “thu vật tư”, thực chất là kế hoạch bí mật không báo Tô Thiến Nhu. Anh tiết lộ mục tiêu “săn” thứ lớn, bắt đầu từ “con cáo” bên “con hổ”, nhưng không nói rõ, khiến Trương Vũ bực bội. Vũ Văn Hiên, với danh tiếng “giết địch liều mạng”, khiến lính gác kinh ngạc vì vẻ tiều tụy.
Chương 488: Không cảm thông thật tốt
Một tuần sau, không quân đoàn phát hiện trực thăng thứ hai bị bắn rơi, cử máy bay tìm Lăng Mặc hoặc Lý Hạo. Hạ Na và Lăng Mặc quan sát, nhận định họ tìm cả hai. Lăng Mặc hoàn thiện điều khiển Lý Hạo, khiến xác sống cử động tự nhiên. Hạ Na (Na Na) chỉ ra đôi mắt Lý Hạo dễ lộ, và anh ta là đội trưởng, dễ bị nghi ngờ. Lăng Mặc thừa nhận khó kiểm soát biểu cảm, nhưng tin không ai quét tinh thần lực lên đội trưởng. Hắc Na đánh Lý Hạo thêm để ngụy trang. Diệp Luyến lo cho Lăng Mặc, khiến anh nhớ quá khứ, cảm động. Lý Nhã Lâm báo Lộ Tây đến F Thành, mọi thứ sẵn sàng. Lăng Mặc mừng vì không “cảm thông” với xác sống, tránh đau đớn khi điều khiển.
Chương 489: Bóng người trong hoang dã
Căn cứ không quân đoàn, một sân bay ngoại ô, được bảo vệ bởi lưới sắt, tháp canh, điểm cảnh giới. Tinh Diệu, lính gác, tiết lộ không quân đoàn mất mặt vì Lý Hạo thất bại, hạn chế nhận người mới. Anh phát hiện Lý Hạo, đầy thương tích, bò về từ cỏ dại. Lý Hạo được đưa vào căn cứ, bị Trương trung niên, đối thủ, chế nhạo, nhưng được giữ sống để thẩm vấn. Tinh Diệu coi đây là cơ hội lập công, dù khó chịu vì mùi máu.
Chương 490: Ác mộng thâm nhập
Lý Hạo (do Lăng Mặc điều khiển) được đưa vào phòng, trông sắp chết nhưng đang hồi phục nhờ khả năng zombie. Tinh Diệu canh gác, nghĩ Lăng Mặc mạnh vì đối đầu không quân đoàn. Lăng Mặc kiểm tra phòng, không camera, cửa khóa dễ phá. Anh tìm chùm chìa khóa dán số phòng (1, 6), đoán là nơi quan trọng, nhưng ký ức Lý Hạo không rõ. Từ cửa sổ, anh thấy nhóm mình ẩn nấp, ra dấu với Vu Thi Nhiên, khiến cô hét, bị Hắc Ti và Tiểu Bạch khống chế. Lăng Mặc xác định vị trí thuận lợi, lên kế hoạch thâm nhập, dùng Lý Hạo như vũ khí phá căn cứ từ bên trong. Anh tự tin sẽ tiêu diệt kẻ thù trước khi chúng hành động.
Nhận xét
Đăng nhận xét