801-810
Chương 801: Đổi tư thế trúng đạn
Chương 801 mở đầu với cảnh Vương Lẫm, trong cơn giận dữ, bị Lăng Mặc gọi lại, khiến cô bối rối. Vương Lẫm cho rằng sau khi thoát khỏi nguy hiểm từ cuộc tấn công của Hà Hồng Diễm, việc quan trọng nhất là trả thù kẻ đã ra tay tàn độc. Cô cảm thấy hành động của Hà Hồng Diễm – người đã đá Lăng Mặc một cú mạnh – là không thể tha thứ, và với tư cách là người ngoài cuộc, cô cũng bị dọa đến toát mồ hôi lạnh. Theo Vương Lẫm, đối với một kẻ độc ác như Hà Hồng Diễm, không cần phải khách sáo.
Tuy nhiên, khi bình tĩnh lại, Vương Lẫm nhận ra Lăng Mặc không hề xem cuộc tấn công của Hà Hồng Diễm là nghiêm trọng. Dù tình huống lúc đó trông nguy hiểm trong mắt Vương Lẫm và Lão Trịnh, với Lăng Mặc, nó chẳng đáng kể. Anh không dựa vào con dao bị Hà Hồng Diễm lấy đi, bởi vũ khí thực sự của anh là năng lực tinh thần. Hà Hồng Diễm, dù xảo quyệt và tàn nhẫn, đã thất bại vì quá xem thường Lăng Mặc, tin vào vẻ ngoài yếu đuối mà anh cố ý thể hiện. Kế hoạch của cô ta sụp đổ trước sự chuẩn bị kỹ lưỡng của Lăng Mặc, khiến cả Vương Lẫm và Lão Trịnh bị đánh lừa, tưởng anh thực sự sợ hãi tổ chức Niết Bàn mà Hà Hồng Diễm nhắc đến và chọn cách thỏa hiệp. Vương Lẫm nhận ra Lăng Mặc không bao giờ thỏa hiệp, và việc cô bị lừa khiến cô xấu hổ, đặc biệt khi nhớ lại phản ứng phấn khích của mình.
Hà Hồng Diễm, dù thất bại, vẫn không cam tâm. Cô cảm thấy bị Lăng Mặc xem thường, như thể anh đang đùa giỡn với trí tuệ của cô. Khi Lăng Mặc ngăn Vương Lẫm ra tay, cô cảm nhận lời anh như một cái tát vào mặt. Bị Lăng Mặc dùng súng khống chế, Hà Hồng Diễm không dám phản kháng, chỉ dọa rằng giết cô sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng từ Niết Bàn. Lăng Mặc phản bác, hỏi cô có nghĩ đến hậu quả khi ra tay với anh không. Hà Hồng Diễm nhắc đến việc cô đã sắp xếp một người trở về báo tin cho Niết Bàn, và nếu cô chết, Niết Bàn sẽ truy sát Lăng Mặc cùng đồng đội.
Lão Trịnh và Vương Lẫm sững sờ trước thông tin này, nhận ra rằng đối đầu với Hà Hồng Diễm đồng nghĩa với việc đối đầu với cả Niết Bàn – một tổ chức lớn mạnh với mạng lưới rộng khắp. Lão Trịnh lo lắng, cảm thấy tình hình vượt khỏi tầm kiểm soát, và nghi ngờ Lăng Mặc cố ý làm lớn chuyện để gây bất lợi cho Niết Bàn. Anh ta suy luận rằng Lăng Mặc lợi dụng mâu thuẫn với Hà Hồng Diễm để lôi kéo trung bộ doanh địa vào cuộc chiến với Niết Bàn, đồng thời củng cố vị trí của mình. Lão Trịnh nhận ra Lăng Mặc đang buộc anh ta chọn phe, và với tình thế hiện tại, trung bộ doanh địa không thể đứng ngoài lề.
Hà Hồng Diễm thất vọng khi thấy Lăng Mặc không bị đe dọa. Cô nhấn mạnh rằng Niết Bàn sẽ cử một đội mười người truy sát anh, nhưng Lăng Mặc chỉ cười, nói rằng “nợ nhiều không lo”. Anh giao Hà Hồng Diễm cho Vương Lẫm xử lý, khiến cô hoảng loạn và cố vùng vẫy. Vương Lẫm, vốn đã khó chịu với Hà Hồng Diễm, vui vẻ nhận nhiệm vụ, kéo cô đi trong tiếng la hét. Lão Trịnh, sau khi chứng kiến tất cả, châm một điếu thuốc và nhận xét rằng Hà Hồng Diễm tự chuốc lấy hậu quả, đồng thời ám chỉ Lăng Mặc ban đầu có ý định thả cô ta.
Chương 802: Chính là nói ngươi
Lão Trịnh không chỉ cảm thán mà còn muốn Lăng Mặc giải thích. Anh ta cảm thấy trung bộ doanh địa bị thiệt hại lớn khi mất đi một đồng minh tiềm năng như Niết Bàn, và Lăng Mặc, dù đại diện cho doanh địa thứ hai, không thể hành động tùy tiện như vậy. Là người mới quen Lăng Mặc, Lão Trịnh cảm thấy bị tính kế, giúp Lăng Mặc đối phó đối thủ mà không được lợi gì. Tuy nhiên, khi đối mặt với ánh mắt đầy ẩn ý của Lão Trịnh, Lăng Mặc lại tỏ ra ngạc nhiên, hỏi “Sao vậy?”, khiến Lão Trịnh tức đến suýt phun máu.
Lão Trịnh nhận ra Lăng Mặc không giả vờ mà thực sự không coi việc này là vấn đề lớn. Anh ta bắt đầu nghi ngờ mình hiểu sai ý định của Lăng Mặc, và suy nghĩ rằng Lăng Mặc đã tính toán kỹ lưỡng, bao gồm cả phản ứng của trung bộ doanh địa. Lão Trịnh cân nhắc khả năng Lăng Mặc muốn anh ta giữ bí mật, nhưng nhận ra Niết Bàn sớm muộn cũng sẽ tiết lộ sự thật. Anh ta kết luận rằng cách duy nhất để Lăng Mặc tránh hậu quả là tiêu diệt hoặc thôn tính Niết Bàn – một kế hoạch đầy tham vọng nhưng cũng cực kỳ mạo hiểm.
Lão Trịnh nghĩ đến tình hình của doanh địa thứ hai, nơi Lăng Mặc là người nắm quyền thực sự nhưng bị doanh địa Diều Hâu (tổng doanh địa) kiềm chế. Anh ta lo rằng nếu Lăng Mặc đối đầu Niết Bàn, Diều Hâu có thể lợi dụng cơ hội để loại bỏ anh. Tuy nhiên, Lăng Mặc dường như có lá bài tẩy bí mật. Cuối cùng, Lăng Mặc yêu cầu Lão Trịnh đổ mọi trách nhiệm lên anh, không nhắc đến Vương Lẫm trước lãnh đạo trung bộ doanh địa, khiến Lão Trịnh bất ngờ và tức giận vì bị lôi kéo mà không có lời giải thích rõ ràng.
Trong khi đó, Hứa Thư Hàn, đang khống chế một người đàn ông đi cùng Hà Hồng Diễm, hỏi Lăng Mặc nên xử lý anh ta thế nào. Người này tỏ ra bình tĩnh nhưng vẫn căng thẳng khi đối mặt với Lăng Mặc, người đã dễ dàng vô hiệu hóa Hà Hồng Diễm. Lăng Mặc không có ác cảm với anh ta, vì trước đó anh đã nghe anh ta cố can ngăn Hà Hồng Diễm. Lăng Mặc ra lệnh thả người, khiến người đàn ông ngạc nhiên, và yêu cầu anh ta giúp một việc không nguy hiểm, thậm chí có thể mang lại phần thưởng. Lão Trịnh nghe Lăng Mặc nhắc lại “nợ nhiều không lo”, càng nghi ngờ anh đã có mâu thuẫn lớn với Niết Bàn từ trước.
Chương 803: Còn nhớ chữ “Nhị” không?
Chương này tập trung vào việc nhóm Lăng Mặc trở về nhà nghỉ sau cuộc đối đầu với Hà Hồng Diễm. Nhờ bản đồ ảo ảnh của Hắc Ti, họ tránh được tang thi trong thành phố khi trời đã tối. Lão Trịnh kinh ngạc trước khả năng của Lăng Mặc và hỏi nhiều về ảo cảnh, không biết rằng Hắc Ti đang “học lén” kiến thức từ anh ta. Hạ Na, đứng canh ngoài cửa, nghe tiếng bước chân và nhận ra có bốn người, khiến cô nghi ngờ vì Lăng Mặc chỉ đi đuổi theo Hứa Thư Hàn.
Khi Vương Lẫm xuất hiện ở hành lang, Hạ Na nhận ra cô và cảm thấy bất ngờ. Sau nửa năm không gặp, Hạ Na đã thay đổi nhiều, đặc biệt là ánh mắt, giờ đây mang chút nhân tính thay vì vẻ xa cách trước kia. Vương Lẫm, vốn lo lắng Hạ Na sẽ đối xử với mình như người lạ, ngạc nhiên khi thấy sự thay đổi này. Cô gọi tên Hạ Na, giọng run run, và được Hạ Na ôm chặt, gọi “Lẫm Lẫm” với sự thân thiết. Cảnh chị em đoàn tụ đầy cảm động, đặc biệt khi Vương Lẫm nhận ra Hạ Na dường như đã khôi phục nhân tính.
Tuy nhiên, Vương Lẫm nhanh chóng buột miệng nói Hạ Na “suýt phải thủ tiết”, khiến Lăng Mặc gõ đầu cô vì lời nói thiếu suy nghĩ. Cô nhận ra hành lang giờ đông người, bao gồm Diệp Luyến, Lý Nhã Lâm, và một cô gái trẻ (Lam Lam). Lão Trịnh đang trao đổi với Mộc Thần, một thành viên khác, trong khi ông lão Lam Lão, mặc tạp dề và cầm dao dính máu, hét lên hỏi ai “thủ tiết”. Vương Lẫm kinh ngạc trước đội ngũ đông đảo của Lăng Mặc và hỏi về tình trạng của Hạ Na, nhưng Lăng Mặc chỉ cười mà không giải thích. Hạ Na nhắc đến dấu “Nhị” từng được vẽ trên đầu Vương Lẫm, khiến cô tức giận đòi trả thù, nhưng bị Hạ Na dễ dàng tránh né.
Lăng Mặc thông báo nhóm sẽ rời đi vào sáng sớm và yêu cầu mọi người nghỉ ngơi. Lão Trịnh do dự, muốn hỏi thêm, nhưng bị Lăng Mặc chặn lại, hứa sẽ nói chuyện trên đường.
Chương 804: Điểm khác biệt lớn nhất
Đến nửa đêm, nhà nghỉ mới yên tĩnh. Lăng Mặc ngụy trang cho Hứa Thư Hàn và chuyển sự chú ý sang người đàn ông đeo kính râm – một phân thân của đại lão bản Niết Bàn. Anh ta bị trói trong kho, tay treo lên ống nhựa, chân bị buộc chặt, phải giữ tư thế đứng để “suy nghĩ”. Khi Lăng Mặc bước vào, kính râm tỏ ra mệt mỏi nhưng nở nụ cười kỳ lạ, hỏi liệu lời Lăng Mặc hứa có giữ hay không. Lăng Mặc đáp rằng anh ta cứ chờ xem.
Năm ngày sau, nhóm Lăng Mặc chạy trốn trên một con đường vắng. Một nhóm truy sát từ Niết Bàn, do lão Thất dẫn đầu, phát hiện một cửa hàng đầy xác tang thi chết chưa lâu, với dấu vết cho thấy chúng bị ảo cảnh lừa và bị giết. Lão Thất nhận ra nhóm Lăng Mặc đi cùng tuyến đường ngắn nhất – tuyến đường Niết Bàn hay dùng – và nghi ngờ họ dựa vào thông tin từ kính râm. Anh ta cho rằng đây là sai lầm, vì Niết Bàn sẽ dễ dàng đuổi kịp.
Trong khi đó, nhóm Lăng Mặc mệt mỏi di chuyển. Lam Lão than vãn vì kiệt sức, khiến Mộc Thần, người đang cõng ông, tức giận. Vương Lẫm đề nghị nghỉ ngơi, nhưng Lăng Mặc từ chối, chỉ vào một tòa nhà cao và nói đó là đích đến. Kính râm nghi ngờ Lăng Mặc có kế hoạch gì đó, nhưng không đủ sức suy nghĩ thêm. Khi nhóm vào tòa nhà, đội truy sát xuất hiện ngay sau đó, khiến Lão Trịnh than vãn về việc phải leo hơn 20 tầng.
Mộc Thần chế giễu Lão Trịnh, nói rằng sự khác biệt lớn nhất giữa anh ta và Lăng Mặc là Lão Trịnh độc thân, khiến Lão Trịnh câm nín. Một tiếng động từ dưới lầu khiến cả nhóm dừng lại, và Lam Lam lo lắng hỏi liệu đó có phải tang thi.
Chương 805: Cuộc chạy trốn trên cầu thang
Nhóm Lăng Mặc nhận ra tiếng động không phải từ tang thi mà là đội truy sát của Niết Bàn. Lăng Mặc quyết định chạy lên sân thượng, nơi họ có thể chiếm lợi thế, dù Lam Lão lo rằng đó là ngõ cụt. Để tăng tốc, Hứa Thư Hàn kéo Lam Lam, Hạ Na lôi Lão Trịnh, và Mộc Thần túm kính râm, giúp cả nhóm leo nhanh gấp đôi. Kính râm kinh ngạc trước sự chuẩn bị của Lăng Mặc, nhận ra anh đã sắp xếp để bảo toàn sức mạnh chiến đấu.
Lão Trịnh hỏi tại sao Niết Bàn đuổi kịp nhanh vậy, và Lăng Mặc giải thích rằng tuyến đường ngắn nhất là lựa chọn duy nhất, vì Niết Bàn quen thuộc khu vực và sẽ đuổi kịp dù họ đi đường nào. Anh chọn tuyến này để sớm đến đích và thoát khỏi truy đuổi. Lam Lam thắc mắc về đích đến, nhưng tiếng bước chân của đội truy sát đã gần, khiến Lăng Mặc yêu cầu Lão Trịnh tạo ảo cảnh.
Lão Trịnh tạo một ảo cảnh kinh dị với tiếng hét và bóng người trên cầu thang, nhưng thừa nhận nó không mạnh vì môi trường đơn giản và anh ta không thể điều khiển trực tiếp. Lăng Mặc an ủi, nói rằng mục tiêu chỉ là làm chậm kẻ địch. Khi còn hai tầng, Lăng Mặc yêu cầu mọi người vào sân thượng, để Diệp Luyến canh cửa, Lão Trịnh và Lý Nhã Lâm ở lại cùng anh, còn lại đi vào trong.
Chương 806: Bắn súng lén lút
Đội truy sát, do lão Thất dẫn đầu, đến tầng cuối và chế giễu nhóm Lăng Mặc vì chạy lên sân thượng – nơi họ cho là ngõ cụt. Một thanh niên tóc đỏ hứng khởi, muốn kết liễu nhóm Lăng Mặc. Lão Thất cẩn trọng, phát hiện dòng chữ “Muốn sống thì cút” trên tường, và nghi ngờ nhóm Lăng Mặc có kế hoạch. Tóc đỏ tìm thấy dấu vết cho thấy nhóm Lăng Mặc vào hành lang tầng này thay vì lên sân thượng, và một dòng chữ khác “Muốn chết thì vào” xuất hiện khi cửa mở, tạo cảm giác kỳ dị.
Lão Thất quyết định vào hành lang, nơi có dấu vết máu và không gian chật hẹp. Khi đội truy sát tiến vào, một khẩu súng bất ngờ xuất hiện từ cửa thang máy, bắn trúng tóc đỏ, gây thương tích nhẹ. Một màn sương trắng (ảo cảnh) che phủ, giúp kẻ bắn súng trốn thoát. Lão Thất nhận ra nhóm Lăng Mặc dùng ảo cảnh làm khói mù để đánh lén, nhưng tự tin rằng họ không thể kéo dài lâu vì thiếu tinh thần lực và không gian hạn chế.
Chương 807: Đây chính là đường lui
Trong vài phút tiếp theo, nhóm Lăng Mặc liên tục đánh lén đội truy sát bằng nhiều cách khác nhau, từ tấn công vật lý đến tinh thần, kết hợp ảo cảnh. Dù chỉ gây một thương vong, các cuộc tấn công khiến đội truy sát căng thẳng và chậm lại. Lão Thất thay đổi chiến thuật, chia đội守 ở cửa hai công ty và phá bàn tiếp tân để tạo rào chắn, ép nhóm Lăng Mặc phải lộ diện.
Lăng Mặc giải thích với Lão Trịnh rằng mục tiêu không phải tiêu diệt kẻ địch mà là kéo dài thời gian, tạo sự khác biệt giữa kỳ vọng và thực tế để gây rối loạn. Khi đội truy sát đốt lửa để hun khói, Lăng Mặc mở cửa sổ, nhận dây thừng từ trên cao, và ra lệnh cho Diệp Luyến, Lý Nhã Lâm leo lên. Anh dùng xúc tu tinh thần để “bay” lên, còn Lão Trịnh được kéo bằng dây, hét lên vì sợ độ cao.
Lão Thất nhận ra nhóm Lăng Mặc đã trốn lên sân thượng và cố phá cửa sắt, nhưng bị chặn. Khi cửa bị bắn thủng và bật ra, lão Thất bị đập trúng. Anh ta thấy một trực thăng đang cất cánh, với Lăng Mặc mỉm cười vẫy tay. Lão Thất ra lệnh bắn, nhưng bị súng máy từ trực thăng áp chế, chỉ nghe Lăng Mặc nói “Tạm biệt” trước khi trốn thoát.
Chương 808: Tình hình thay đổi
Nhóm Lăng Mặc thoát khỏi đội truy sát nhờ trực thăng. Vương Lẫm, Lão Trịnh, và Lam Lão thở phào, nhận ra Lăng Mặc chọn tòa nhà cao nhất để nhận tín hiệu liên lạc. Kính râm lẩm bẩm rằng Lăng Mặc công khai liên kết với Diều Hâu, làm rõ mâu thuẫn. Người lái trực thăng, Kiệt Sâm, tự giới thiệu là thuộc hạ của Đội trưởng Thang Mỗ, và gọi Lăng Mặc là “Lăng Ca”. Anh ta tiết lộ có tin tức quan trọng, nhưng yêu cầu Lăng Mặc chờ đến nơi.
Trực thăng hạ cánh tại khu A của kho dầu, không phải doanh địa thứ hai, khiến Lăng Mặc nghi ngờ. Kiệt Sâm giải thích đây là nơi tạm trú, với điều kiện sống cơ bản, và hứa giải đáp sau khi nghỉ ngơi. Lăng Mặc nhận ra đây là kho dầu anh từng đến, và nghi ngờ doanh địa thứ hai xảy ra biến cố. Kiệt Sâm dẫn nhóm vào một tòa nhà hai tầng, nơi đầy bụi và có một sinh vật biến dị nhỏ. Anh ta xin lỗi vì điều kiện kém và sắp xếp người dọn dẹp.
Chương 809: Ngươi tới đánh ta đi!
Trước khi đi lấy dầu, Hứa Thư Hàn cầu xin được đi cùng Lăng Mặc vì sợ ở lại. Vương Lẫm và Lam Lam cũng muốn đi, nhưng bị từ chối. Lăng Mặc mang theo Diệp Luyến, Hạ Na, và Lý Nhã Lâm. Kiệt Sâm đưa súng và đạn cho Lăng Mặc, giải thích khu B của kho dầu có tang thi và thú biến dị, yêu cầu dẫn chúng ra ngoài trước khi bắn. Anh ta nói cần lấy dầu hàng không đặc biệt, và với Lăng Mặc, việc này sẽ nhanh hơn.
Kiệt Sâm tiết lộ doanh địa thứ hai đang gặp khó khăn. Anh ta truyền lời của Trương Vũ, yêu cầu Lăng Mặc không đến Diều Hâu vì tình hình bất ổn. Kiệt Sâm cho rằng thời điểm Lăng Mặc trở về là cơ hội cho doanh địa thứ hai, nhưng Diều Hâu đang gây áp lực, yêu cầu chuyển giao trực thăng và phi công, đồng thời gửi người yếu kém để đổi lấy lương thực. Anh ta cầu xin Lăng Mặc giúp đỡ, nói rằng Trương Vũ tin đây là cơ hội để doanh địa thứ hai độc lập.
Kiệt Sâm kể về mâu thuẫn với tổng doanh địa Diều Hâu, nơi một sĩ quan coi thường và xúc phạm Thang Mỗ, dẫn đến đánh nhau. Sĩ quan này sau đó bắt Thang Mỗ, giam anh ta năm ngày trong điều kiện khắc nghiệt, cho thấy thái độ thù địch của Diều Hâu với doanh địa thứ hai.
Chương 810: Cao thủ tự tìm cái chết
Chương này tiếp tục câu chuyện về vụ đánh nhau. Thang Mỗ, sau khi bị sĩ quan khiêu khích, đấm anh ta ngã và đánh tiếp, khiến đối phương thảm hại. Sĩ quan rút súng đe dọa, ra lệnh bắt Thang Mỗ và Kiệt Sâm. Thang Mỗ ngăn Kiệt Sâm phản kháng, chấp nhận bị bắt để tránh bẫy. Sau năm ngày bị giam, Thang Mỗ được thả nhờ Trương Vũ can thiệp, nhưng sức khỏe suy giảm nghiêm trọng.
Hạ Na phân tích rằng hành động của sĩ quan phản ánh thái độ của lãnh đạo Diều Hâu, cố ý gây hấn để kiềm chế doanh địa thứ hai. Lăng Mặc nhận ra mâu thuẫn này không chỉ là bề mặt mà liên quan đến anh, vì Vũ Văn Hiên thường xuyên nhắc đến anh như người ra quyết định, khiến Diều Hâu lo sợ một “người ngoài” kiểm soát doanh địa thứ hai. Lăng Mặc tức giận vì bị Vũ Văn Hiên lôi vào rắc rối, gọi anh ta là “cao thủ tự tìm cái chết”. Kiệt Sâm xấu hổ, nhưng đồng cảm với Lăng Mặc, dù cố bảo vệ uy tín của Vũ Văn Hiên.
Nhận xét
Đăng nhận xét