661-670
Chương 661: Nói Xong Bằng Chứng Đâu?
Chương 661 mở đầu với một bầu không khí căng thẳng tại trại thứ hai của Diều Hâu, nơi Vũ Văn Hiên đối mặt với đoàn điều tra từ trụ sở chính. Bối cảnh là một phòng họp nhỏ, với những bức tường loang lổ và không khí ngột ngạt, phản ánh sự bất ổn trong thế giới hậu tận thế. Đoàn điều tra, dẫn đầu bởi Mễ Đàm và Cao Vỹ, mang theo thái độ xét hỏi và nghi ngờ, khiến không khí trở nên nặng nề. Mễ Đàm, với vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc bén, tỏ ra là người nắm quyền, trong khi Cao Vỹ liên tục thể hiện sự hung hăng, cố ý khiêu khích Vũ Văn Hiên. Vũ Văn Hiên, với phong cách bất cần nhưng thông minh, ngồi ở vị trí chủ tọa, dáng vẻ lười nhác nhưng ánh mắt lại ẩn chứa sự tinh ranh. Khi Cao Vỹ làm động tác khiêu khích, anh chỉ nhướn mày hỏi: “Cái đó nghĩa là gì?”, khiến không khí trở nên gượng gạo. Trương Vũ, người đồng hành của Vũ Văn Hiên, giải thích rằng đây là chiến thuật “một người đóng vai ác, một người đóng vai hiền” của đoàn điều tra, nhằm thử thách tâm lý đối phương. Tuy nhiên, khi Vũ Văn Hiên hỏi thêm về trường hợp cả hai đều “đóng vai ác”, Trương Vũ chỉ đáp rằng điều đó sẽ báo hiệu sự thiếu tin tưởng nghiêm trọng từ phía trụ sở chính. Trong cuộc họp, Mễ Đàm đặt câu hỏi thẳng thừng về việc trại thứ hai đã tự ý liên lạc và hợp tác với một thế lực bên ngoài, bỏ qua sự kiểm soát của Diều Hâu. Câu hỏi này như một quả bom, khiến Trương Vũ lạnh sống lưng, còn Vũ Văn Hiên vẫn giữ vẻ bình thản. Anh thừa nhận đã có liên lạc, nhưng phản công bằng cách chỉ trích trụ sở chính vì không thông báo cho trại thứ hai về các cuộc đàm phán. Lời phản biện này không chỉ thông minh mà còn đẩy đoàn điều tra vào thế khó, khiến họ phải nhìn nhau lúng túng. Cao Vỹ, không kiềm chế được, đập bàn yêu cầu kỷ luật, nhưng Vũ Văn Hiên đáp lại bằng thái độ hợp tác giả tạo: “Ghi đi, ghi cho hay vào.” Sự bất cần của anh khiến Cao Vỹ tức giận nhưng không thể phản bác. Mễ Đàm tiếp tục dồn ép, hỏi về vai trò của Lăng Mặc trong việc ra quyết định cho trại thứ hai. Vũ Văn Hiên bất ngờ phủ nhận, yêu cầu bằng chứng, khiến cả phòng họp sững sờ. Tác giả miêu tả ánh mắt của anh lúc này “vừa điên rồ vừa chân thành”, tạo cảm giác khó lường và làm lung lay niềm tin của đoàn điều tra. Cuối chương, Mễ Đàm kết thúc cuộc họp sớm, nhận ra rằng Vũ Văn Hiên đang cố ý giữ hòa khí để tránh xung đột trực tiếp. Cao Vỹ, dù bất mãn, chỉ có thể rời đi cùng đoàn. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Vũ Văn Hiên ngồi nghiêng trên ghế, nở nụ cười đầy ẩn ý, như thể đã đạt được mục đích của mình. Cảnh này không chỉ làm nổi bật sự thông minh của anh mà còn báo hiệu rằng Lăng Mặc, người đứng sau, sẽ sớm trở thành tâm điểm của các sự kiện tiếp theo. ---
Chương 662: Dọc Đường Nở Rộ Những Bông Hoa Máu
Chương 662 chuyển bối cảnh sang hành trình của Lăng Mặc và đồng đội trên một con đường cao tốc dẫn đến thành phố Thúy Hồ. Bối cảnh là một con đường hoang vắng, với những chiếc xe bỏ hoang và xác zombie rải rác, tạo nên một khung cảnh u ám của thế giới hậu tận thế. Nhóm Lăng Mặc di chuyển trên một chiếc xe địa hình, với Hạ Na cầm lái, thể hiện phong cách lái xe điên cuồng nhưng đầy kỹ thuật. Tác giả miêu tả cảnh tượng như “một con thú thép lao qua đàn zombie, để lại những bông hoa máu nở rộ trên đường”, làm nổi bật sự tàn khốc nhưng cũng đầy phấn khích của chuyến đi. Các zombie liên tục lao vào xe, nhưng Hạ Na luôn kịp thời điều chỉnh hướng, khiến chúng ngã nhào hoặc bị bắn hạ bởi Diệp Luyến. Diệp Luyến, với khẩu súng còn bốc khói, giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự tập trung tuyệt đối. Lý Nhã Lâm, ngồi bên cửa sổ, hào hứng quan sát những zombie ngã xuống, trong khi Mộc Thần, ngồi ở hàng ghế sau, mặt tái mét vì tốc độ và sự nguy hiểm của chuyến đi. Lăng Mặc, dù mệt mỏi sau các trận chiến trước, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, kiểm tra điện thoại để xác định lộ trình. Khi đến thị trấn Tân Lan, nhóm phát hiện con đường phía trước bị chặn bởi xe cộ và zombie, buộc họ phải tiếp tục hành trình bằng cách đi bộ. Lý Nhã Lâm bất ngờ nhắc đến Tân Lan với vẻ trầm tư, khiến Lăng Mặc chú ý. Anh nhận ra cô có thể đang hồi tưởng về quá khứ, nhưng khi hỏi, Lý Nhã Lâm chỉ lắc đầu, nói rằng ký ức vẫn mơ hồ. Lăng Mặc không ép buộc, mà khuyến khích cô từ từ nhớ lại, đồng thời tự nhủ sẽ tìm hiểu thêm về quá khứ của cô để giúp cô tiến hóa. Trong khi đó, cách nhóm Lăng Mặc hơn một kilomet, Tiểu Bạch – con gấu trúc biến dị – đang chở Vu Thi Nhiên lao nhanh trên đường. Tiểu Bạch, với tốc độ đáng kinh ngạc, dễ dàng đánh bật các zombie cản đường bằng móng vuốt sắc bén. Tác giả miêu tả Tiểu Bạch như “một quả cầu tuyết lăn qua bầy thú hoang, để lại những tiếng gào thét và máu tươi”, làm nổi bật sức mạnh và sự vụng về đáng yêu của nó. Vu Thi Nhiên, ngồi trên lưng Tiểu Bạch, liên tục la hét, không biết nên ra lệnh cho nó chạy hay dừng lại, tạo ra một khoảnh khắc hài hước giữa không khí căng thẳng. Cuối chương, nhóm Lăng Mặc chuẩn bị tiến vào trung tâm Tân Lan, nơi nguy hiểm rình rập. Lăng Mặc, với ánh mắt sắc bén, đứng nhìn con đường phía trước, như một chiến binh sẵn sàng đối mặt với thử thách mới. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Tiểu Bạch dừng lại bên một xác zombie, còn Vu Thi Nhiên thì lẩm bẩm: “Chạy hay không chạy đây?”, để lại cảm giác hồi hộp cho những diễn biến tiếp theo. ---
Chương 663: Bệnh Ngốc Là Một Căn Bệnh Nan Y
Chương 663 diễn ra tại trung tâm thị trấn Tân Lan, nơi nhóm Lăng Mặc phải đối mặt với một con phố đi bộ hoang tàn, đầy rẫy zombie và dấu vết của sự hủy diệt. Bối cảnh được miêu tả như “một con phố chết, với những cửa hàng trống rỗng và tiếng gió rít qua những mảnh kính vỡ”, tạo cảm giác rùng rợn và cô độc. Lăng Mặc dẫn đầu nhóm, sử dụng chiến thuật cẩn thận để loại bỏ từng zombie một cách lặng lẽ, tránh thu hút sự chú ý của đám đông. Anh ném đá để dụ zombie đến vị trí mong muốn, sau đó dùng xúc tu tinh thần kéo chúng vào một cửa hàng và kết liễu. Tác giả miêu tả xúc tu của Lăng Mặc như “những sợi dây vô hình, nhẹ nhàng nhưng chết chóc”, nhấn mạnh sự tinh tế và nguy hiểm của anh. Trong cửa hàng, xác zombie chất đống, khiến Diệp Luyến, Hạ Na, và Lý Nhã Lâm không khỏi bị kích thích bởi mùi máu. Hứa Thư Hàn, trong trạng thái nửa zombie, liên tục giãy giụa, ánh mắt đỏ rực nhưng cũng xen lẫn sự đấu tranh nội tâm. Mộc Thần, đứng trong góc, cảm thấy khó xử trước tình trạng của Hứa Thư Hàn. Anh tự hỏi liệu cô vẫn còn là con người hay đã hoàn toàn trở thành zombie, đồng thời thầm cảm phục quyết tâm của Lăng Mặc trong việc cứu cô. Khi Mộc Thần đề nghị lao thẳng qua đám zombie để tiết kiệm thời gian, Lăng Mặc từ chối, giải thích rằng anh muốn đảm bảo an toàn, đặc biệt khi hồ sơ của Không Quân Đoàn đánh giá Thúy Hồ là khu vực nguy hiểm cấp cao. Sự thận trọng này khiến Mộc Thần bực bội, nhưng anh cũng không thể phủ nhận sự hợp lý của Lăng Mặc. Trong khi đó, Lăng Mặc để ý đến phản ứng của Lý Nhã Lâm, người liên tục quan sát các công trình quen thuộc ở Tân Lan. Anh hy vọng cô sẽ nhớ thêm về quá khứ, nhưng cô chỉ trả lời mơ hồ, khiến anh quyết định dành thêm thời gian ở đây để kích thích ký ức của cô. Cuối chương, nhóm rời cửa hàng, để lại một con phố yên tĩnh nhưng đầy nguy cơ. Mộc Thần, nhìn Lăng Mặc với vẻ nghi ngờ, tự hỏi liệu anh đang giấu diếm điều gì. Tác giả kết thúc bằng câu nói hài hước của Hạ Na: “Mộc Thần mắc bệnh ngốc, một căn bệnh nan y”, làm dịu không khí căng thẳng và tạo cảm giác gần gũi giữa các nhân vật. ---
Chương 664: Hướng Dẫn Zombie Săn Mồi Như Thế Nào
Chương 664 bắt đầu với quyết định của Lăng Mặc dừng chân tại một khách sạn bỏ hoang ở Tân Lan để Hứa Thư Hàn có thời gian nghỉ ngơi. Bối cảnh là một khách sạn cũ kỹ, với hành lang tối tăm và mùi ẩm mốc, tạo cảm giác nguy hiểm rình rập. Mộc Thần phản đối việc dừng lại, cho rằng nên tiếp tục hành trình, nhưng Lăng Mặc kiên quyết, giải thích rằng Hứa Thư Hàn cần thời gian để ổn định, đồng thời anh sẽ dẫn các cô gái đi dọn dẹp con đường phía trước. Lăng Mặc giao nhiệm vụ trông chừng Hứa Thư Hàn cho Mộc Thần, khiến anh hoảng loạn vì sự nguy hiểm của cô. Hứa Thư Hàn, dù trông bình tĩnh, vẫn phát ra những tiếng gầm gừ đáng sợ, khiến Mộc Thần phải cẩn thận từng hành động. Tác giả miêu tả Hứa Thư Hàn như “một quả bom hẹn giờ, có thể phát nổ bất cứ lúc nào”, làm nổi bật sự bất ổn của cô. Lăng Mặc trấn an Mộc Thần rằng anh đã trói tay Hứa Thư Hàn và sẽ cung cấp sự bảo vệ từ xa, nhưng điều này không làm Mộc Thần bớt lo lắng. Trong khi đó, Lăng Mặc dẫn Diệp Luyến, Hạ Na, Lý Nhã Lâm, Tiểu Bạch, và Vu Thi Nhiên đi săn zombie để thu thập gel virus. Anh giải thích rằng mục tiêu không chỉ là dọn đường mà còn giúp các cô gái tiến hóa trước khi đối đầu với trụ sở chính của Niết Bàn. Tác giả miêu tả quá trình săn mồi như “một màn vũ đạo chết chóc, với những bóng hình lướt qua bóng tối và những tiếng rên rỉ bị dập tắt”, nhấn mạnh sự phối hợp ăn ý và bản năng săn mồi của nhóm. Các cô gái, với tốc độ và sự chính xác của zombie cấp thủ lĩnh, nhanh chóng thu thập được nhiều gel virus. Tiểu Bạch, dù không thể nộp gel, lại thể hiện sức mạnh đáng sợ khi đè chết một con chó biến dị. Vu Thi Nhiên, đứng trên lưng Tiểu Bạch, liên tục la hét, tạo ra những khoảnh khắc hài hước giữa lằn ranh sinh tử. Lăng Mặc, đứng giữa trung tâm, dùng xúc tu tinh thần giám sát mọi hướng, đảm bảo an toàn cho cả nhóm. Cuối chương, Lăng Mặc nhìn số gel virus chất đầy túi, cảm thấy hài lòng nhưng cũng lo lắng về khả năng tiến hóa của các cô gái. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Lăng Mặc đứng trong ngõ hẹp, ánh mắt sáng rực, như một thợ săn chuẩn bị cho trận chiến lớn hơn. ---
Chương 665: Cuộc Sống Đầy Rẫy Ác Ý
Chương 665 tập trung vào Lý Nhã Lâm và những ký ức mơ hồ bắt đầu trỗi dậy trong cô. Bối cảnh là một con phố hoang tàn ở Tân Lan, với những cửa hàng đổ nát và không khí nặng nề. Trong lúc săn mồi, Lý Nhã Lâm bất ngờ dừng lại khi chuẩn bị lấy gel virus từ một zombie mặc áo thể thao. Ánh mắt cô ánh lên sự bối rối, như thể hình ảnh này gợi lên một ký ức từ quá khứ. Tác giả miêu tả cô như “một con rắn đang lặng lẽ quan sát, nhưng ánh mắt lại đầy nghi hoặc”, làm nổi bật sự đấu tranh nội tâm. Lý Nhã Lâm cố gắng lục lọi ký ức, nhưng chỉ nhớ được hình ảnh một cô gái với mái tóc đuôi ngựa, mặc áo thể thao tương tự. Ký ức này nhanh chóng bị nhấn chìm bởi những mảnh vỡ khác, khiến cô trở lại trạng thái bình thường. Lăng Mặc, dù không nhận ra sự thay đổi của cô, vẫn cảm thấy có điều gì đó bất thường. Anh tự nhủ sẽ tiếp tục quan sát để giúp Lý Nhã Lâm khám phá quá khứ, đồng thời thúc đẩy quá trình tiến hóa của cô. Trong khi đó, tại khách sạn, Mộc Thần đối mặt với Hứa Thư Hàn trong một tình huống căng thẳng. Anh nhận ra rằng khi giữ im lặng, Hứa Thư Hàn trở nên bình tĩnh hơn, khiến anh tự hỏi liệu cô có còn giữ được ý thức con người. Bất ngờ, Hứa Thư Hàn lên tiếng, yêu cầu Mộc Thần không làm ồn. Giọng nói của cô, dù khó nhọc, là dấu hiệu cho thấy cô vẫn đang đấu tranh với bản năng zombie. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một tia sáng le lói trong bóng tối, vừa mong manh vừa kiên cường”. Hứa Thư Hàn tiết lộ rằng cô chỉ tạm thời tỉnh táo và muốn nói điều gì đó với Mộc Thần. Anh, dù lo lắng, vẫn kiên nhẫn lắng nghe. Hứa Thư đấu tranh với ý nghĩ tiết lộ rằng Diệp Luyến, Hạ Na, và Lý Nhã Lâm là zombie, nhưng cuối cùng chỉ nhờ nói lời cảm ơn với Lăng Mặc. Cô yêu cầu Mộc Thần kể chuyện để giữ cô tỉnh táo, đặc biệt là về Lăng Mặc và nhóm của anh. Mộc Thần, dù bối rối, vẫn bắt đầu kể, mang đến một khoảnh khắc ấm áp giữa lằn ranh sống và chết. Cuối chương, Lý Nhã Lâm rời cửa hàng, ánh mắt vẫn còn chút mơ màng. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh Hứa Thư Hàn lắng nghe câu chuyện của Mộc Thần, với nụ cười nhạt trên môi, như thể đang tìm thấy hy vọng trong sự hỗn loạn của chính mình. ---
Chương 666: Đến Rồi!
Chương 666 tiếp tục quá trình săn lùng gel virus của nhóm Lăng Mặc ở trung tâm Tân Lan. Bối cảnh là những con ngõ tối tăm, với tiếng gió rít và mùi máu tanh, tạo cảm giác nguy hiểm cận kề. Lăng Mặc, đứng giữa nhóm, nhận gel từ các cô gái với tốc độ đáng kinh ngạc. Anh nhận ra rằng sự tiến hóa của đám zombie đã làm tăng số lượng gel chất lượng cao, nhưng đồng thời cũng làm tăng nguy cơ cho những người sống sót như anh. Lăng Mặc cảm thấy mâu thuẫn giữa việc bảo vệ loài người và thúc đẩy sự tiến hóa của các cô gái zombie. Tuy nhiên, anh nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này, tập trung vào mục tiêu trước mắt. Tác giả miêu tả anh như “một người đi trên lưỡi dao, vừa cân bằng giữa nhân tính và bản năng, vừa tìm cách vượt qua mọi giới hạn”, làm nổi bật sự phức tạp trong tâm lý của anh. Trong lúc săn mồi, Tiểu Bạch bất ngờ trở nên hung hãn, liên tục nuốt gel virus và thể hiện sức mạnh vượt trội. Tuy nhiên, sau khi ăn gel của một con chó biến dị, nó đột nhiên trở nên yếu ớt, khiến Lăng Mặc lo lắng. Anh kiểm tra và phát hiện Tiểu Bạch đang trong quá trình tiến hóa, với cơ thể nóng lạnh bất thường và tinh thần dao động mạnh. Tác giả miêu tả Tiểu Bạch như “một quả bóng lông khổng lồ, đang run rẩy giữa cơn bão”, làm nổi bật sự mong manh của nó trong khoảnh khắc này. Lăng Mặc, dù chịu áp lực tinh thần lớn từ sự tiến hóa của Tiểu Bạch, vẫn kiên trì quan sát, hy vọng sẽ chứng kiến một bước đột phá. Anh lo lắng rằng Tiểu có thể biến thành một dạng kỳ lạ, như Hắc Tiết từng làm, nhưng vẫn không thể can thiệp. Cuối chương, Tiểu Bạch bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ, báo hiệu sự tiến hóa sắp hoàn tất. Lăng Mặc, với ánh mắt đầy kỳ vọng, đứng chờ kết quả, trong lòng thầm nhủ: “Chỉ cần không biến thành nhỏ xíu là được!” ---
Chương 667: Kiểu Thu Nhỏ
Chương 667 tập trung vào quá trình hoàn tất tiến hóa của Tiểu Bạch. Bối cảnh là một con ngõ hẹp, với Tiểu Bạch nằm giữa đường, cơ thể rung chuyển như “một cỗ máy đang khởi động với động cơ quá tải”. Lăng Mặc, đứng bên cạnh, quan sát từng chi tiết, từ tiếng xương kêu răng rắc đến sự co giãn bất thường của cơ thể Tiểu Bạch. Anh nhận ra rằng sự tiến hóa này phức tạp hơn zombie, do sự kết hợp giữa virus và bản năng động vật. Tiểu Bạch trải qua những cơn đau dữ dội, với cơ thể phình to rồi co lại, khiến Lăng Mặc lo lắng rằng nó sẽ trở nên quá nổi bật. Tuy nhiên, anh bất ngờ phát hiện Tiểu Bạch có khả năng “thu nhỏ” cơ thể, trở về kích thước bình thường sau khi phình to gấp đôi. Tác giả miêu tả khả năng này như “một quả bóng bay có thể tự điều chỉnh, vừa đáng sợ vừa kỳ diệu”, làm nổi bật sự độc đáo của Tiểu Bạch. Ngoài ra, Lăng Mặc nhận thấy lông của Tiểu Bạch trở nên sẫm màu hơn, đặc biệt là vùng quanh mắt, khiến nó trông giống một con gấu trúc thực thụ. Móng vuốt của nó cũng sắc bén và ẩn giấu tốt hơn, tăng cường khả năng chiến đấu. Quan trọng nhất, Tiểu Bạch phát triển một khả năng đặc biệt: tạm thời che giấu tinh thần lực, khiến Lăng Mặc không thể cảm nhận vị trí của nó trong vài giây. Khả năng này, dù yếu hơn so với zombie nước, vẫn là một lợi thế lớn trong chiến đấu với dị năng giả tinh thần. Lăng Mặc kết luận rằng khả năng này có liên quan đến mồ hôi của Tiểu Bạch, khiến anh vừa ngạc nhiên vừa buồn cười. Cuối chương, Tiểu Bạch, sau khi tiến hóa, cố gắng xoay người trong ngõ hẹp, khiến một cột đèn bị bẻ cong. Lăng Mặc, nhìn cảnh này, chỉ biết thở dài: “Bỏ cuộc đi…”, tạo ra một khoảnh khắc hài hước giữa không khí căng thẳng. ---
Chương 668: Luyện Tập Kỹ Năng Hợp Thể
Chương 668 đánh dấu sự kết thúc quá trình săn mồi, với Lăng Mặc thu thập được một túi đầy gel virus. Bối cảnh là một góc phố yên tĩnh, với ánh sáng yếu ớt từ những cửa sổ vỡ chiếu lên nhóm Lăng Mặc. Anh đề nghị phân chia gel, khiến các cô gái zombie hào hứng đồng ý. Tác giả miêu tả cảnh này như “một nhóm thợ săn đứng quanh chiến lợi phẩm, ánh mắt đỏ rực như ngọn lửa”, làm nổi bật bản năng hoang dã của họ. Trong quá trình chia gel, Lăng Mặc do dự khi nhìn Vu Thi Nhiên, khiến cô phản đối kịch liệt, nhấn mạnh rằng sự tiến hóa của cô cũng là của Hắc Tiết. Lăng Mặc, dù ban đầu muốn ưu tiên các cô gái khác, cuối cùng đồng ý chia đều. Anh giải thích rằng để tiến lên cấp bá chủ, cần một cơ hội đột phá, và anh tin rằng với sự hỗ trợ của mình, các cô gái sẽ sớm đạt được mục tiêu này. Anh cũng khuyên Vu Thi Nhiên tập trung vào kỹ năng “hợp thể” với Hắc Tiết, khiến cô bối rối nhưng vẫn đồng ý. Lăng Mặc phân chia gel cẩn thận, sử dụng xúc tu tinh thần để cắt đôi một tổ mẹ cấp bá chủ và đưa cho Diệp Luyến. Anh dặn cô không nên ép buộc bản thân, đồng thời thể hiện sự quan tâm qua một nụ hôn nhẹ lên trán cô. Lý Nhã Lâm, với vẻ tinh nghịch, cũng đòi gel, tạo ra một khoảnh khắc hài hước. Cuối chương, các cô gái bắt đầu tiến hóa, khiến Lăng Mặc chịu áp lực tinh thần khủng khiếp. Anh ngồi ngoài cửa, nắm chặt tay, ánh mắt đầy lo lắng nhưng cũng tràn ngập hy vọng. ---
Chương 669: Hốt Hoảng Hôn Một Cái
Chương 669 mô tả quá trình tiến hóa đầy căng thẳng của các cô gái zombie. Bối cảnh là một cửa hàng nhỏ, với những cánh cửa rung chuyển và tiếng gầm của các cô gái. Lăng Mặc, ngồi ngoài cửa, chịu áp lực tinh thần lớn từ sự tiến hóa đồng thời của họ. Tác giả miêu tả anh như “một người đứng giữa tâm bão, với từng cơn sóng tinh thần đập vào đầu óc”, làm nổi bật sự kiên cường của anh. Lý Nhã Lâm, trong phòng, trải qua một đợt ký ức mãnh liệt, với những hình ảnh từ quá khứ tràn về. Mắt cô chuyển thành màu hổ phách đậm, phản ánh sự biến đổi sâu sắc. Hạ Na, với trạng thái phân tách giữa Nạp Nạp và Hắc Na, chịu áp lực kép từ cả tinh thần và thể chất. Hắc Na, dù hung bạo, vẫn được Nạp Nạp kiểm soát, đảm bảo sự ổn định. Hắc Tiết, như thường lệ, tiến hóa trong bí ẩn, có thể trong một cái kén khổng lồ. Diệp Luyến, bất ngờ, trở thành tâm điểm khi Lăng Mặc cảm nhận được sự thay đổi lớn từ cô. Anh lao vào phòng, thấy cô đứng với tư thế vừa mạnh mẽ vừa thanh thoát, như “một con thú hoang ẩn trong hình dáng thiên thần”. Diệp Luyến phát ra một áp lực tinh thần đáng sợ, khiến Lăng Mặc không thể di chuyển trong khoảnh khắc. Mắt cô chuyển sang màu tím, và tiếng gầm của cô mang sức mạnh của một loài săn mồi đỉnh cao. Bất ngờ, cô tiến đến và hôn Lăng Mặc, khiến anh sững sờ. Cuối chương, Lăng Mặc, dù đau đớn vì áp lực tinh thần, vẫn cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Diệp Luyến tỉnh táo trong lúc tiến hóa. Tác giả kết thúc bằng hình ảnh anh ôm chặt cô, ánh mắt sáng rực với hy vọng về một bước đột phá. ---
Chương 670: Đừng Lúc Này Nhỏ Dãi!
Chương 670 tiếp tục khoảnh khắc đầy cảm xúc giữa Lăng Mặc và Diệp Luyến. Sau nụ hôn bất ngờ, Lăng Mặc cảm thấy cơ thể dịu đi, như thể được Diệp Luyến truyền năng lượng. Anh kiểm tra và xác nhận cô đã bước vào giai đoạn đầu của cấp bá chủ, với tinh thần lực mạnh mẽ và khả năng phản xạ vượt trội. Tác giả miêu tả Diệp Luyến như “một viên ngọc quý vừa được mài giũa, vừa rực rỡ vừa bí ẩn”. Lăng Mặc nhận ra mắt của Diệp Luyến đã tiến hóa, cho phép cô quan sát mọi góc độ và né tránh với độ chính xác tuyệt đối. Anh gọi khả năng này là “mắt vạn hoa,” nhưng bị Diệp Luyến phản đối vì cái tên xấu. Dù cô vẫn giữ vẻ ngây thơ và nói chuyện chậm rãi, Lăng Mặc cảm nhận được sự thay đổi sâu sắc trong cô, như thể cô đã tiến gần hơn đến việc sở hữu trí tuệ và cảm xúc con người. Lăng Mặc lo lắng về lý do Diệp Luyến tiến hóa trước, dù cô là người yếu nhất trong nhóm. Anh kết luận rằng cô đang trong giai đoạn chuyển tiếp, với tiềm năng lớn hơn nữa. Cuối chương, Lăng Mặc lau nước dãi của Diệp Luyến trên vai, trêu chọc cô, tạo ra một khoảnh khắc ấm áp. Anh nhìn cô, ánh mắt đầy tự hào, sẵn sàng đối mặt với những thử thách tiếp theo. ---
Nhận xét
Đăng nhận xét