1211-1220
Chương 1211: Chuẩn mực pháo hôi
Trong kho lương, sau khi Lăng Mặc nhanh chóng hạ gục một con zombie vừa xuất hiện với vẻ hung tợn, không khí trở nên tĩnh lặng. Con zombie này chỉ kịp gầm lên trước khi bị Lăng Mặc tung một đòn tinh thần, khiến một lỗ máu xuất hiện trên mặt nó. Với biểu cảm cứng đờ, nó ngã gục, để lại cả nhóm ngỡ ngàng. Mọi người thầm nghĩ đây đúng là một “pháo hôi” chuẩn mực, vừa xuất hiện đã bị hạ ngay, thậm chí không kịp nói hết lời.
Trên mái kho, hai bóng người – Bán Nguyệt và một kẻ đội mũ lưỡi trai – trao đổi ánh mắt. Kẻ đội mũ lưỡi trai nhún vai, nhận xét rằng Lăng Mặc không hề quan tâm đến “truyền lời” của họ và hành động quyết đoán này là cách anh thể hiện không sợ hãi. Hắn cười, tỏ ra thích thú, nhưng Bán Nguyệt bực tức, ra lệnh thực hiện kế hoạch đã định. Cô ta siết chặt nắm đấm, tuyên bố đã chuẩn bị một “món quà khó quên” cho Lăng Mặc.
Vài giây sau, giọng Bán Nguyệt vang lên từ mái kho, phá vỡ sự im lặng: “Nhân loại, chúng ta làm giao dịch đi.” Một bóng người xuất hiện ở rìa lỗ hổng trên mái. Nhóm Kỳ Tích lập tức cảnh giác, thì thầm về Bán Nguyệt như một “kẻ bi kịch” bị Lăng Mặc “cướp người yêu”. Bán Nguyệt, dù không phản ứng ra mặt, trong lòng tức giận vì nghe được những lời này, thầm trách nhóm Lăng Mặc thiếu thành ý khi nói xấu mà không hạ giọng.
Lăng Mặc, nhận ra Bán Nguyệt, trêu chọc gọi cô ta là “tên lửa” (ám chỉ ngực phẳng), khiến cô ta nổi điên. Bán Nguyệt yêu cầu được thấy Lê Tử, nhưng Lăng Mặc thách thức, bảo cô ta xuống dưới. Cô ta từ chối, chỉ ra rằng Lăng Mặc đang đứng chắn cửa để che giấu đồng đội, và cô ta cảm nhận được hai luồng khí tức khác nhau trong kho. Lăng Mặc thừa nhận kế hoạch bị lộ, nhưng tiếp tục khiêu khích, khen Bán Nguyệt nhạy bén, đồng thời giả vờ tiếc nuối rằng cô ta đã tiến hóa vượt bậc.
Bán Nguyệt, tức giận vì bị chế nhạo, yêu cầu Lăng Mặc mở cửa và đứng sang một bên, ra lệnh mọi người không được động đậy. Lăng Mặc ra hiệu cho Hạ Na và nhóm Kỳ Tích tuân theo, rồi chậm rãi mở cửa. Cả nhóm căng thẳng, lo ngại Bán Nguyệt sẽ tấn công bất ngờ, khác với con zombie pháo hôi trước đó. Hầu Tử thầm cầu nguyện Lăng Mặc xử lý được tình huống.
Bán Nguyệt nhảy xuống, đứng ngay dưới lỗ hổng, quan sát cửa kho. Lăng Mặc cũng âm thầm đánh giá cô ta. Dù khuôn mặt bị áo che khuất, anh vẫn nhận ra Bán Nguyệt qua đôi mắt, nhưng cảm thấy khí chất của cô ta đã thay đổi. Anh thậm chí nhìn xuống ngực cô ta, khiến Bán Nguyệt trừng mắt giận dữ. Khi cửa mở hết, Bán Nguyệt gọi tên Lê Tử, và hai bóng người xuất hiện trong hành lang tối: Lê Tử và Diệp Luyến.
Vu Thi Nhiên, đứng xa, nhìn Bán Nguyệt với chút thất vọng vì cô ta không ngoảnh lại. Cô tự an ủi rằng Bán Nguyệt có thể bị “đứt mạch nhớ” tạm thời. Lý Nhã Lâm trêu rằng điều đó không thể, khiến Vu Thi Nhiên bực bội. Hạ Na vội ngăn Lý Nhã Lâm nói thêm, còn Vu Thi Nhiên tiếp tục thắc mắc tại sao Bán Nguyệt không nhắc đến mình.
Lê Tử, tay bị trói sau lưng, ngẩng đầu nhìn Bán Nguyệt, khiến cô ta liếc Lăng Mặc, nhận ra anh đang cảnh giác cao độ. Bán Nguyệt thầm nghĩ Lăng Mặc định ra tay, nhưng vẫn tập trung vào Lê Tử, mong cô ta tiến gần hơn để thực hiện kế hoạch. Đột nhiên, Lê Tử giật tay khỏi trói, lao qua Diệp Luyến về phía Bán Nguyệt, khiến cô ta bất ngờ và mừng rỡ, nghĩ Lê Tử đang phối hợp.
Lăng Mặc lập tức lao về phía hành lang, nhưng Bán Nguyệt, trong lúc chạy, không nhận ra Lê Tử đang nháy mắt liên tục và hét lên “Chạy đi!” Khi Bán Nguyệt bước vào hành lang, cửa kho bất ngờ đóng sập. Một bóng xám tách khỏi cô ta, lao ra ngoài trước khi cửa khép lại, để lại Bán Nguyệt sững sờ.
Chương 1212: Thắng thua đã định
Bán Nguyệt, trong hành lang, hưng phấn nghĩ Lê Tử đang phối hợp để lừa Lăng Mặc. Cô ta cười lớn, chế nhạo Lăng Mặc đã thất bại, tự tin rằng kế hoạch của mình có tỷ lệ thành công tuyệt đối. Lăng Mặc chỉ đáp lại bằng một tiếng hừ lạnh, khiến Bán Nguyệt càng đắc ý, nghĩ anh đang giả vờ bình tĩnh. Cô ta lao về phía Lê Tử, không để ý rằng Lăng Mặc vẫn còn cách một đoạn.
Khi khoảng cách giữa hai người còn hơn mười mét, Lăng Mặc giơ tay như định tấn công. Bán Nguyệt phản ứng nhanh, đá mấy bao gạo về phía anh. Các bao gạo nổ tung, hạt gạo bay khắp nơi, làm Lăng Mặc khựng lại. Tận dụng cơ hội, Bán Nguyệt lao tới cửa hành lang, gọi tên Lê Tử. Nhưng lúc này, cô ta mới nhận ra Lê Tử đang hét “Chạy đi!” với vẻ hoảng loạn.
Cửa kho đóng sập, và ngay khi Bán Nguyệt quay lại lao về phía cửa, một bóng người xuất hiện bên cạnh. Bóng người này giơ tay, đập mạnh vào tường, tạo ra một vết nứt lan nhanh lên trần. Trần nhà rung chuyển, xuất hiện vô số vết nứt như mạng nhện, rồi sụp đổ, chặn kín cửa kho bằng đống gạch vụn. Bán Nguyệt sững sờ, quay lại hét lên với bóng người – chính là Lê Tử: “Cô làm gì vậy?”
Lê Tử, tay phải nắm chặt tay trái, vẻ mặt không cam lòng, khiến Bán Nguyệt nhận ra điều bất thường. Cô ta hỏi tại sao nửa mặt Lê Tử trông kỳ lạ, nhưng Lê Tử bực tức đáp rằng cô ta chỉ để ý chuyện đó, không nhận ra mình đã liên tục nháy mắt ra hiệu. Lê Tử giải thích rằng cô ta cố cảnh báo Bán Nguyệt, nhưng Bán Nguyệt hiểu nhầm tín hiệu thành phối hợp, dẫn đến việc lao vào bẫy.
Lê Tử cay đắng thừa nhận Lăng Mặc quá xảo quyệt, cố ý khiến Bán Nguyệt mất tập trung để cô ta rơi vào bẫy. Trần nhà đã được Lăng Mặc làm yếu từ trước, và hành động lao tới của anh chỉ là đánh lạc hướng. Bán Nguyệt, nhận ra mình bị lừa, quyết định tìm lối thoát khác, nhưng Lê Tử ngăn lại, tiết lộ rằng Lăng Mặc đã chặn cả đầu kia của hành lang.
Quay lại, cả hai thấy Diệp Luyến đứng ở cuối hành lang, vẻ mặt ngơ ngác nhưng toát ra khí tức nguy hiểm. Bán Nguyệt cảm nhận được sức mạnh đáng sợ từ cô, không dám tiến tới. Cô ta quay lại định phá đống gạch, nhưng Lê Tử chặn đường, nói rằng Lăng Mặc bảo tỷ lệ thành công của Bán Nguyệt từ đầu đã là zero.
Trong kho, Lăng Mặc dừng lại khi cửa đóng, còn nhóm Hạ Na sốc trước diễn biến nhanh chóng. Trương Tân Thành lo lắng rằng đám zombie bên ngoài sẽ nổi loạn khi thủ lĩnh bị bắt, và đúng như dự đoán, tiếng gầm và tiếng đập cửa vang lên dữ dội. Hắc Ti, mang theo một bóng đen lớn, nhảy xuống từ lỗ hổng, tuyên bố đã chặn kín mái kho bằng một tấm kim loại, khiến nhóm Kỳ Tích kinh ngạc. Hắc Ti, treo lơ lửng, tự tin rằng đám zombie không thể phá được.
Ngoài kho, Tiểu Bạch – con gấu trúc biến dị – lén thò đầu từ sau tường, quan sát đám zombie với ánh mắt thèm thuồng, phát ra tiếng “mễ cô” đầy phấn khích.
Chương 1213: Kẻ yêu thích đánh lén
Một bóng xám bất ngờ xuất hiện, lao từ trần nhà về phía Vu Thi Nhiên, nhưng đổi hướng giữa chừng, bám vào tường. Trương Tân Thành và nhóm Kỳ Tích giật mình, chĩa súng, nhưng bóng xám đã trốn sau xà nhà. Lăng Mặc thừa nhận chưa phát hiện kẻ này, nhưng khẳng định đã chuẩn bị từ trước. Bóng xám, với giọng âm trầm, chế nhạo rằng nhóm Lăng Mặc có thể đã bỏ sót lối vào khác, khiến mọi người lo lắng.
Lăng Mặc cười, chỉ ra rằng bóng xám cố ý gây hoang mang để ẩn mình, và anh đoán nó đã lẻn vào cùng lúc với Bán Nguyệt. Anh chất vấn cách nó ẩn mình trên người Bán Nguyệt, đồng thời tố cáo nó định đánh lén Vu Thi Nhiên. Nhóm Kỳ Tích sốc khi biết Vu Thi Nhiên suýt bị tấn công, và Hạ Na nhận định kẻ này chọn cô vì nghĩ cô không chống cự.
Bóng xám im lặng, rồi bất ngờ bị tấn công từ trên cao, phát ra tiếng thét. Nó di chuyển nhanh, tránh được đòn, khiến Lăng Mặc tiếc nuối vì không trúng điểm yếu. Nhóm Kỳ Tích bắn theo, nhưng bóng xám biến mất. Hạ Na khen ngợi sự xảo quyệt của nó, khiến Lý Nhã Lâm bối rối. Lăng Mặc tiếp tục phân tích, nhận ra bóng xám có khả năng đặc biệt, không chỉ đơn thuần là ẩn thân.
Anh hỏi bóng xám là ai, nhưng nó không trả lời, khiến Lăng Mặc càng nghi ngờ. Hạ Na và Lý Nhã Lâm tranh luận về trí tuệ của bóng xám, trong khi nhóm Kỳ Tích thầm cảm phục sự bình tĩnh của Lăng Mặc. Hắc Ti, treo lơ lửng, trêu chọc bóng xám, cố lôi kéo nó tấn công mình.
Chương 1214: Gào thét non nớt không thể cất lời
Đám zombie ngoài cửa tấn công dữ dội, khiến Mộc Thần và Diệp Khai đau đớn vì chống đỡ. Hạ Na chém đứt tay zombie thò qua khe, nhưng chúng không sợ đau, càng hung hãn hơn. Lăng Mặc nhận ra bóng xám đang điều khiển đám zombie để gây áp lực, đồng thời ẩn mình chờ cơ hội. Anh mỉm cười, tin rằng kế hoạch của nó sẽ thất bại.
Đột nhiên, tiếng gầm đau đớn vang lên ngoài kho, kèm theo mùi máu nồng nặc. Tiểu Bạch, từ bên ngoài, lao vào đám zombie, đè chết vài con rồi chạy mất. Nhóm Kỳ Tích kinh ngạc, nhận ra Tiểu Bạch đã làm rối loạn đội hình zombie. Mộc Thần hét lên, kêu gọi tiếp tục chống đỡ, trong khi Vu Văn Tuyên phun lửa qua khe cửa.
Đám zombie nổi loạn lần nữa khi Tiểu Bạch tấn công tiếp, khiến chúng chia rẽ. Lăng Mặc và Hắc Ti cảnh giác, chờ bóng xám lộ diện. Hắc Ti, trong đầu, trêu chọc Lăng Mặc bằng lời lẽ kỳ lạ, hát về “gào thét non nớt không thể cất lời”, khiến anh bực mình. Trong lúc đó, bóng xám lặng lẽ tiến gần Lăng Mặc từ phía sau, di chuyển như một cái bóng thực thụ.
Chương 1215: Ăn cay xong định chạy?
Bóng xám, hoàn toàn vô thanh, tiếp cận Lăng Mặc khi anh đang bận nói chuyện với Hắc Ti. Một tiếng động nhỏ vang lên từ xa, khiến cả hai ngoảnh lại. Hắc Ti phóng tơ bạc, cắt một bao gạo, để lộ một mảnh vôi rơi xuống. Hắc Ti nhận ra bị lừa, và Lăng Mặc hiểu rằng bóng xám đã cố ý làm mảnh vôi rơi để đánh lạc hướng.
Lăng Mặc đoán bóng xám sẽ chọn anh làm mục tiêu, không phải Hắc Ti, vì anh là con người dễ tấn công hơn. Nhóm Hạ Na lo lắng, còn Hầu Tử thầm cảm phục sự can đảm của Lăng Mặc khi đứng làm mồi nhử. Khi mảnh vôi ngừng lăn, bóng xám lao ra từ sau lưng Lăng Mặc, giơ móng vuốt nhắm vào tim anh.
Hắc Ti hét lên cảnh báo, nhưng Lăng Mặc, nhờ liên kết tinh thần với cô ta, đã phát hiện trước. Anh lao về phía trước, tránh móng vuốt, và một lớp lá chắn tinh thần chặn đòn của bóng xám. Nhóm Kỳ Tích thót tim, kinh ngạc trước phản xạ của Lăng Mặc. Bóng xám định ẩn mình, nhưng Lăng Mặc hét lên, triệu hồi hàng trăm xúc tu từ mặt đất, chặn đường nó.
Hắc Ti xuất hiện sau lưng bóng xám, khiến nó rơi vào thế kẹt. Nó thét lên, ngã xuống, cố vùng vẫy nhưng bị Lăng Mặc đạp vào áo, không thể thoát. Anh phát hiện cơ thể nó mỏng như tờ giấy, chỉ dày bằng ngón tay, và trêu rằng đây là “thuật thu nhỏ” hay “biến dạng dẹt”. Bóng xám – một nữ zombie trẻ tên Đơn Thuần – tức giận, thừa nhận khả năng này. Lăng Mặc hỏi về con zombie bá chủ trước đó, và cô ta tiết lộ nó là thuộc hạ, bị cô ta lợi dụng. Cô ta phủ nhận có quan hệ đặc biệt với Bán Nguyệt, khiến Lăng Mặc tò mò về lý do cô ta đi cùng nhóm Bán Nguyệt.
Chương 1216: Còn năm giây đến chiến trường!
Lăng Mặc ra lệnh Vu Thi Nhiên trói Đơn Thuần, rồi quay sang Hạ Na, khẳng định Vu Thi Nhiên chưa chọn phe vì nếu muốn phản bội, cô đã ra tay. Anh chuẩn bị phản công, nhận thấy đám zombie ngoài kho đã bị Tiểu Bạch làm suy yếu. Lăng Mặc đếm còn 37 con zombie cấp cao, chia thành ba nhóm: 10 trên mái, 15 ở cửa, và 12 rải rác xung quanh.
Tiểu Bạch, từ bên ngoài, lén quan sát, thu nhỏ cơ thể để ẩn mình trong cỏ. Lăng Mặc ra lệnh mở cửa khi Tiểu Bạch lao vào, gây hỗn loạn. Nhóm Kỳ Tích đồng loạt tấn công, bắn hạ đám zombie ở cửa. Hạ Na và Lý Nhã Lâm chém chết những con lao vào, trong khi Tiểu Bạch dẫn dụ nhóm zombie bên ngoài, khiến chúng tự tấn công lẫn nhau dưới sự điều khiển tinh thần của Lăng Mặc.
Đám zombie bị tiêu diệt nhanh chóng, để lại xác chất đống. Nhóm Kỳ Tích hưng phấn, cảm nhận niềm vui sống sót. Lăng Mặc thở phào, biết trận chiến đã kết thúc.
Chương 1217: Lớn lên là ăn được
Tiểu Bạch, sau khi lừa đám zombie tự sát, đối mặt với một con zombie giơ ngón cái. Nó hoảng hốt, chạy mất, khiến con zombie bối rối. Trong kho, nhóm Kỳ Tích mệt mỏi nhưng nhẹ nhõm. Cổ Sương Sương nôn khan vì mùi máu, còn mọi người sốc trước cảnh xác zombie chất đống. Diệp Luyến xuất hiện từ hành lang, khiến mọi người giật mình, nhưng thở phào khi thấy cô.
Mọi người thắc mắc về Bán Nguyệt và Đơn Thuần, nghi ngờ Diệp Luyến đã xử lý họ. Vu Thi Nhiên, trói Đơn Thuần bằng cách kỳ lạ, khiến nhóm Kỳ Tích nhìn Lăng Mặc với ánh mắt nghi ngờ. Anh vội giải thích, nói sẽ thẩm vấn Đơn Thuần, nhưng lời nói càng khiến mọi người nghĩ anh có ý đồ kỳ lạ. Hắc Ti trêu chọc, tình nguyện “canh gác”, khiến Lăng Mặc bực mình.
Hắc Ti trò chuyện với Diệp Luyến, hỏi về chuyện “ngủ” với Lăng Mặc, khiến cô ngơ ngác. Hắc Ti tiếp tục nói về việc lén trốn dưới giường, khiến Diệp Luyến nhìn chằm chằm. Cô vuốt đầu Hắc Ti, lẩm bẩm “mau lớn… lớn lên là ăn được”, khiến Hắc Ti hoảng loạn.
Chương 1218: Giam cầm trong mật thất
Trong hành lang tối, Lăng Mặc thẩm vấn Đơn Thuần. Cô ta tò mò về mối quan hệ của anh với nhóm zombie, nhận xét anh có mùi đặc biệt dù là con người. Lăng Mặc đè cô ta vào tường, dùng xúc tu tinh thần khóa chặt, cảnh báo rằng anh là dị năng giả tinh thần, có thể làm nhiều thứ với cô ta. Đơn Thuần cười, gọi anh là “chuyên gia giam cầm”, khiến Lăng Mặc yêu cầu cô ta thay đổi cách nói.
Đơn Thuần hỏi về Lê Tử và Bán Nguyệt, đoán rằng Lăng Mặc đã kiểm soát họ. Anh thừa nhận, và cô ta nhận ra anh chọn thẩm vấn mình vì biết cô ta nắm giữ thông tin đặc biệt. Lăng Mặc tố cáo Đơn Thuần giả vờ bình thường, yêu cầu cô ta tiết lộ mục đích thật sự. Cô ta thừa nhận không đi tìm ký sinh thể, mà có mục đích riêng, và con zombie bá chủ chỉ là quân cờ. Cô ta tiết lộ có một nhóm đứng sau, muốn lợi dụng tình hình X thành để trục lợi.
Lăng Mặc sốc khi biết zombie đã tổ chức, và Đơn Thuần ám chỉ anh không phải người đầu tiên được họ lôi kéo. Cô ta cố ý khơi gợi về số phận của những người khác, khiến Lăng Mặc nghi ngờ cô đang dẫn anh vào bẫy.
Chương 1219: Kế hoạch thông minh của zombie
Đơn Thuần cười, thừa nhận muốn dẫn dụ Lăng Mặc, nhưng khen anh phản ứng nhanh. Hạ Na, xuất hiện bên cạnh, dí dao vào cổ cô ta, cảnh cáo không được trêu chọc “thức ăn” của họ. Đơn Thuần tiết lộ cô ta gia nhập nhóm Bán Nguyệt sau khi họ trốn khỏi hang Nữ Hoàng Nhện, và từng giám sát Nữ Hoàng Nhện cùng đám zombie ngoại lai. Cô ta muốn lợi dụng mâu thuẫn giữa các thế lực ở X để trục lợi, và biết về ký sinh.
Lăng Mặc tức giận vì Bán Nguyệt đã kéo anh vào lùm xùm này, nhưng vẫn hỏi thêm. Đơn Thuần nói ba ngày sau, anh có thể gặp “người đứng sau”, hứa rằng họ sẽ giúp anh trở thành “ngư ông”. Cô ta nhấn mạnh rằng thảm họa đang tới với con người, và chỉ nhóm của cô ta có thể giúp. Khi hỏi về ký sinh thể, cô ta bảo nó rất quan trọng với zombie cao cấp, nhưng không nói thêm, gợi ý Lăng Mặc hỏi Bán Nguyệt.
Đơn Thuần tự giới thiệu tên mình, khiến Lăng Mặc nghi ngờ cô ta chọn tên để chọc tức. Cô ta từ chối tiết lộ danh tính “người đứng sau”, ám chỉ Lăng Mặc tự tìm chết nếu muốn biết. Anh yêu cầu cô ta hét lên, và cô ta gào rằng sẽ “lột da uống máu” của anh, khiến nhóm ngoài kho sốc. Trước khi rời đi, Đơn Thuần hỏi liệu Lăng Mặc có sợ đồng đội phát hiện bí mật của mình. Anh không đáp, rời đi, và Lý Nhã Lâm đánh ngất cô ta.
Chương 1220: Không phải tam giác tình cảm
Lăng Mặc, trở lại hành lang, trấn an Hạ Na rằng không cần lo về lời Đơn Thuần. Anh gọi Vu Thi Nhiên, trêu cô là “ngốc”, khiến cô bực bội. Anh hỏi liệu cô muốn gặp Bán Nguyệt, và cô thừa nhận, nhưng khẳng định sẽ không phản bội Bán Nguyệt lần nữa. Lăng Mặc hiểu rằng Vu Thi Nhiên đang lo lắng về việc chọn giữa anh và Bán Nguyệt.
Anh hỏi hai câu: liệu Vu Thi Nhiên có sẵn sàng đi cùng anh, và cô nghĩ gì về Bán Nguyệt. Vu Thi Nhiên đồng ý đi cùng, nhưng xem anh như “thức ăn”. Về Bán Nguyệt, cô bộc phát, gọi cô ta là “ngốc”, chỉ trích kế hoạch cứu mình quá tệ. Cô yêu cầu Lăng Mặc không giết Bán Nguyệt, và nói rằng cô ta sẽ tự tìm hiểu về sự thay đổi của cô ấy. Vu Thi Nhiên, bối rối, chạy mất, khiến Lăng Mặc và Hạ Na bật cười.
Hạ Na phân tích rằng Vu Thi Nhiên rối bời vì tình cảm phức tạp, gọi đây là “tam giác tình cảm” giữa Lăng Mặc, Vu Thi Nhiên, và Bán Nguyệt. Lăng Mặc phản đối, nhưng bị Hạ Na trêu chọc. Anh quyết định đi gặp Bán Nguyệt, và khi đến cuối hành lang, Hạ Na nhìn cô ta, nói “Lâu rồi không gặp” với vẻ thích thú.
Nhận xét
Đăng nhận xét