981-990

 

Chương 981: Đôi mắt đỏ trong ống kính

Chương 981 mở đầu với cảnh Lăng Mặc và Hứa Thư Hàm xem lại đoạn video được ghi lại từ điện thoại, trong không gian ngột ngạt của một đường hầm đầy sương đen. Tiếng nói của Lăng Mặc vang lên qua loa, ra lệnh “Lên”, kèm theo âm thanh sột soạt và hình ảnh mơ hồ của “Cự Thần Binh” – một con quái vật khổng lồ – đang giãy giụa. Sương đen cuộn trào, che phủ ống kính, tạo cảm giác căng thẳng đến nghẹt thở.

Hứa Thư Hàm, dù biết đây chỉ là video, vẫn không giấu được sự lo lắng. Trải nghiệm trước đó khiến cô cảm thấy như chính mình đang cầm điện thoại bước vào sương đen. Ngược lại, Lăng Mặc tỏ ra bình tĩnh, thậm chí có chút phấn khích, ánh mắt lấp lánh kỳ vọng. Hứa Thư Hàm thầm bực mình, nhưng không chịu thua, chăm chú theo dõi màn hình để không bỏ sót chi tiết nào.

Ống kính tiến sâu vào sương đen, màn hình tối om, chỉ còn những đường nét mờ nhạt hiện ra sau vài lần rung lắc. Chất lượng video kém, nhưng điều này càng khiến cả hai tập trung. Bỗng nhiên, Hứa Thư Hàm giật mình, hét lên khi thấy một cái bóng lướt qua. Lăng Mặc giải thích đó là tay của “Cự Thần Binh”, đồng thời lưu ý rằng không gian trong sương đen hoàn toàn im lặng – không có tiếng động nào, kể cả tiếng giãy giụa của con quái vật bị anh kéo theo.

Sự im lặng này bất thường, bởi Lăng Mặc có thể cảm nhận mọi cử động của “Cự Thần Binh” qua tinh thần lực. Hứa Thư Hàm suy đoán liệu quái vật đã ngừng phản kháng, nhưng Lăng Mặc chỉ ra rằng trong hoàn cảnh này, nó đáng lẽ phải phản kháng mạnh hơn để thoát khỏi họ và hội tụ với đồng loại. Anh gợi ý rằng hành vi này có thể là một cái bẫy chết người, liên quan đến cách những con quái vật trong sương đen phản ứng với âm thanh và hơi thở của con người.

Đột nhiên, video phát ra tiếng “sột soạt” nhẹ, khiến Hứa Thư Hàm hoảng sợ, tưởng tượng những con quái vật đang bò đến gần. Lăng Mặc trấn an rằng chúng chỉ bị ánh sáng từ điện thoại thu hút, và phản ứng vẫn còn nhẹ. Anh giải thích kế hoạch của “Cự Thần Binh”: dụ họ vào sương đen, tạo tiếng động để thu hút đồng loại tấn công. Những con quái vật này nhạy cảm với hơi thở, ẩn nấp trong sương để phục kích.

Hứa Thư Hàm rùng mình khi nhận ra sự đơn giản nhưng nguy hiểm của kế hoạch này. Cô nhớ lại lúc Lăng Mặc bịt miệng mũi mình, giúp cả hai tránh bị phát hiện. Đang mải nghĩ, màn hình rung mạnh, tiếng “sột soạt” trở nên dày đặc. Lăng Mặc tiết lộ anh đã dùng xúc tu tinh thần kích thích “Cự Thần Binh”, khiến nó thở gấp, gây ra phản ứng dữ dội từ đồng loại. Một tiếng hét thảm vang lên, ống kính rung lắc, máu bắn lên màn hình, và một bóng đen lướt qua.

Chỉ trong một giây, “Cự Thần Binh” bị xé đầu, xác lăn lộn trên mặt đất. Khi hình ảnh ổn định, Lăng Mặc xuất hiện trong khung hình, khiến Hứa Thư Hàm sững sờ trước tốc độ và sự tàn bạo của lũ quái vật. Cô kinh ngạc vì khả năng phòng thủ của “Cự Thần Binh” – vốn rất khó bị thương – lại dễ dàng bị đồng loại xé nát. Lăng Mặc tạm dừng video, tua lại, và cả hai nhìn thấy một đôi mắt đỏ rực, gần sát ống kính, tràn ngập sự lạnh lẽo. Hứa Thư Hàm cảm giác như bị nó nhìn chằm chằm, run rẩy vì sợ hãi.

Chương 982: Cối xay thịt

Sau vài giây, Hứa Thư Hàm mới trấn tĩnh, còn Lăng Mặc cất điện thoại, cả hai im lặng trong sương đen. Đôi mắt đỏ không tiết lộ nhiều, nhưng Lăng Mặc nhận ra những con quái vật này có ngoại hình kỳ dị: không mí mắt, không lông, tốc độ nhanh, sức mạnh lớn, hoạt động theo bầy, và ẩn nấp trong sương đen. Điều này khiến họ bất lợi, vì sương đen cản trở giác quan và hạn chế hô hấp.

Lăng Mặc nhận ra những con quái vật này khác với “người rết” anh từng thấy qua xác sống. Chúng tiến hóa vượt trội hơn, nguy hiểm hơn nhiều. Nếu Hạ Na có thể kéo một “người rết” bằng lưỡi hái, thì những con quái vật này không dễ bị khống chế. Tinh thần lực của anh có thể tạm chế ngự một con, nhưng đồng loại sẽ lập tức phản ứng, khiến việc đối đầu trực diện gần như bất khả thi.

Tuy nhiên, Lăng Mặc tin rằng chúng phải có điểm yếu. Anh phân tích rằng, giống như zombie hy sinh trí tuệ để đổi lấy sức mạnh, những con quái vật này cũng phải chịu hậu quả từ sự tiến hóa. Hứa Thư Hàm suy nghĩ về các loại quái vật họ từng gặp: “Cự Thần Binh” mạnh về phòng thủ nhưng yếu tấn công, còn lũ quái vật trong sương đen dựa vào số lượng, không cần trí tuệ. Lăng Mặc chuyển hướng, hỏi Hứa Thư Hàm ấn tượng nhất về chúng là gì. Cô đáp: “Không phân biệt địch ta.”

Lăng Mặc đồng tình, nhận ra đây là đặc điểm quan trọng. Anh suy đoán “Cự Thần Binh” không nhằm dụ họ để ăn thịt, mà để đưa vào khu vực này, nơi lũ quái vật trong sương đen sẽ “xử lý” họ như một cối xay thịt. Nhưng chúng không ăn nạn nhân, mà để lại cho một kẻ khác – có thể là mẹ thể hoặc một thực thể mạnh hơn. Hứa Thư Hàm rùng mình khi tưởng tượng mình bị “bày lên đĩa”. Cô nhận ra những con quái vật này đóng vai trò như lính canh, bảo vệ một khu vực quan trọng phía sau đường hầm.

Lăng Mặc đề xuất quay lại kiểm tra xác “Cự Thần Binh”, tin rằng đây là thời điểm tốt vì lũ quái vật có thể đã rời đi hoặc giảm số lượng. Hứa Thư Hàm lo lắng, nhưng bị thuyết phục bởi lập luận của anh. Cô thầm khâm phục khả năng quan sát và suy luận của Lăng Mặc, nhưng cũng bực mình khi anh trêu cô “khó khăn lắm mới nghĩ ra”.

Chương 983: Đầu lâu biến mất

Lăng Mặc và Hứa Thư Hàm quay lại khu vực nguy hiểm, nơi sương đen dày đặc hơn, cản trở tầm nhìn. Lăng Mặc thử dùng đèn pin, nhưng ánh sáng chỉ xuyên được vài centimet, khiến anh bỏ cuộc, chỉ dựa vào chút ánh sáng yếu ớt từ túi quần. Sương đen, giống như bột bụi màu đen, mang mùi tanh nhàn nhạt, gây khô rát cổ họng. Lo ngại sương có thể gây hại, Lăng Mặc thúc giục hành động nhanh.

Hứa Thư Hàm sợ hãi, bám chặt tay áo Lăng Mặc, lo lắng vì không xác định được vị trí chính xác trong sương đen. Lăng Mặc nắm tay cô, vừa để trấn an, vừa tránh bị kéo rách áo. Anh dự đoán khu vực tiếp theo không phải đường hầm hẹp, mà là một không gian rộng lớn, có thể giống hồ nước mà xác sống của anh từng thấy. Hứa Thư Hàm đồng ý, nhận ra lũ quái vật cần không gian để tụ tập.

Càng tiến sâu, bóng tối càng dày đặc, ánh sáng từ túi Lăng Mặc không còn đủ để nhìn xa. Cả hai im lặng, nhận ra họ đã vào khu vực nguy hiểm nhất. Áp lực tâm lý tăng cao, nhưng Lăng Mặc vẫn bình tĩnh, dùng xúc tu tinh thần dò xét. Bỗng nhiên, một tiếng “sột soạt” vang lên, Hứa Thư Hàm hoảng loạn, nhưng bị Lăng Mặc bịt miệng và tắt đèn pin ngay lập tức.

Nhìn xuống, Hứa Thư Hàm phát hiện một vũng máu lớn, có thể là nơi đầu của “Cự Thần Binh” rơi xuống sau khi bị xé. Tuy nhiên, đầu lâu đã biến mất, khiến cô nghi ngờ lũ quái vật có thói quen “để dành” thức ăn. Lăng Mặc kéo cô tiến lên, theo tiếng động mới – không giống tiếng bò nhanh của lũ quái vật, mà như thứ gì đó đang kéo lê trong bùn.

Lăng Mặc quyết định đuổi theo, khiến Hứa Thư Hàm kinh ngạc trước sự táo bạo của anh. Cô thầm nghĩ nếu không có can đảm, anh đã không dẫn dắt nhóm zombie. Họ cẩn thận di chuyển, giữ khoảng cách với tiếng động. Khi tiếng “sột soạt” đột nhiên dừng lại, Lăng Mặc kéo Hứa Thư Hàm lao tới, chuẩn bị hành động.

Chương 984: Phương pháp theo dõi đặc biệt

Dù đã chuẩn bị tâm lý, Hứa Thư Hàm vẫn giật mình khi Lăng Mặc bất ngờ lao vào sương đen dày đặc. Cô nhận ra anh đã đoán được điểm yếu của mình – sự sợ hãi – và ra hiệu để cô giữ im lặng. Với một tiếng “bộp” trầm đục, Lăng Mặc kéo cô đến một vị trí mới, nơi cô nhìn thấy một thi thể đầy bùn và nửa cái đầu be bét máu – chính là “Cự Thần Binh”.

Lăng Mặc ra hiệu cả hai bịt miệng mũi, ngồi xổm xuống sát tường. Hứa Thư Hàm hiểu rằng anh đã cướp thi thể từ một con quái vật, dùng xúc tu tinh thần để khóa mục tiêu trong bóng tối. Cô kinh ngạc trước sự mạo hiểm này, không tưởng tượng nổi anh làm thế nào để xác định vị trí chính xác chỉ bằng tinh thần lực.

Lăng Mặc tập trung quan sát thi thể, chờ đợi con quái vật quay lại. Hứa Thư Hàm nhận ra anh định dùng thi thể làm mồi để dụ và theo dõi kẻ đang vận chuyển nó. Một tiếng “sột soạt” vang lên gần sát, và một cái bóng lướt qua, kéo thi thể đi. Lăng Mặc lập tức kéo cô đuổi theo, khiến cô nhận ra anh không chỉ cướp thi thể để kiểm tra phản ứng, mà còn lợi dụng con quái vật dẫn đường.

Con quái vật, thiếu trí tuệ, không nhận ra thi thể nặng thêm do hai người bám theo. Hứa Thư Hàm khâm phục sự điên rồ nhưng cẩn trọng của Lăng Mặc, đồng thời lo lắng nếu anh không thể nín thở lâu hơn. Cô nghĩ về thói quen của anh, luôn tính toán kỹ lưỡng do sống giữa đám zombie. Điều này khiến cô cảm thấy phức tạp: vừa ngưỡng mộ, vừa nhận ra khoảng cách giữa mình – một zombie – và anh – một con người.

Trong lúc đó, xác sống của Lăng Mặc đang tiến gần đáy hồ, cảm nhận ánh mắt bí ẩn theo dõi nhưng không phát hiện được gì. Trên mặt đất, Vu Thi Nhiên đang theo dõi một người mặc áo khoác xám. Khi người này biến mất trong cửa hàng, cô do dự, gọi Hắc Ty nhưng không được hồi đáp. Vu Thi Nhiên mơ hồ liên kết sự trống rỗng của mình với giấc ngủ của Hắc Ty, nhưng không hiểu rõ nguyên nhân.

Chương 985: Bữa tiệc trên bàn ăn

Vu Thi Nhiên bối rối khi người mặc áo khoác biến mất chỉ trong tích tắc. Cô nghi ngờ hắn quay lại cửa hàng, nhưng không chắc chắn. Không có Lăng Mặc hay Hắc Ty hỗ trợ, cô cảm thấy cô đơn, nhớ đến Bán Nguyệt và những ký ức mơ hồ về “bạn chơi” thời con người. Dù rối loạn, cô vẫn quyết định tiến vào cửa hàng, cẩn thận đẩy cửa và quan sát.

Bất ngờ, một tia sáng lạnh lóe lên từ trần nhà, nhắm vào Vu Thi Nhiên. Cô chưa kịp phản ứng, nhưng nguy hiểm đã cận kề. Trong khi đó, dưới đường hầm, Lăng Mặc và Hứa Thư Hàm tiếp tục bám theo con quái vật kéo thi thể. Sau khoảng 100 mét, bùn dưới chân thưa dần, chuyển thành lớp chất nhầy dày. Hứa Thư Hàm thắc mắc vì không thấy dấu vết của quái vật, cho đến khi Lăng Mặc ra hiệu rằng chúng di chuyển trên trần.

Sau 300 mét, con quái vật dừng lại. Lăng Mặc kéo Hứa Thư Hàm ngồi xổm xuống, rồi nhanh chóng tiến đến gần thi thể, ra hiệu cô làm theo. Hứa Thư Hàm miễn cương nhìn thi thể không đầu, cảm thấy mùi máu tanh khó chịu. Lăng Mặc dò xét không gian bằng xúc tu, xác nhận đây không phải kho chứa thức ăn, mà là “bàn ăn” – nơi thi thể được dâng lên cho một thực thể mạnh hơn.

Cả hai căng thẳng chờ đợi. Một tiếng “bộp” vang lên từ phía trước, theo sau là âm thanh sắc nhọn, như thứ gì đó đang bò tới. Hứa Thư Hàm siết chặt tay Lăng Mặc, cảm nhận nguy hiểm đang đến gần. Lăng Mặc cũng lo lắng, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, chuẩn bị đối mặt với kẻ sắp xuất hiện – có thể là mẹ thể.

Chương 986: Cuộc tấn công bất ngờ

Âm thanh sắc nhọn càng gần, Lăng Mặc nhận ra kẻ đến không chỉ dùng tứ chi, mà có nhiều điểm tiếp xúc hơn, tạo cảm giác như một con quái vật khổng lồ. Tốc độ và kích thước của nó vượt xa con quái vật vận chuyển, khiến anh lo lắng. Nếu nó bò trên mặt đất, họ có nguy cơ đối mặt trực diện – điều Lăng Mặc muốn tránh. Anh chỉ định quan sát từ xa, không ngờ tình thế xấu đi nhanh chóng.

Lo ngại con quái vật vận chuyển chưa đi xa, hoặc có đồng loại khác ẩn nấp, Lăng Mặc kéo Hứa Thư Hàm ra sau lưng, vừa bảo vệ cô, vừa để cô có cơ hội đưa anh chạy thoát nếu tình hình tệ đi. Hứa Thư Hàm chuẩn bị nắm vai anh, nhưng bất ngờ, một bàn tay đầy máu từ phía sau vươn ra, bịt miệng cô và kéo vào sương đen.

Lăng Mặc giật mình khi mất cảm giác về Hứa Thư Hàm. Anh quay lại, đúng lúc một bóng đen lao tới. Đang định tấn công, anh nghe tiếng “ư ử” quen thuộc, nhận ra kẻ tấn công là người. Một bàn tay đầy máu kéo anh đi, và cả hai bị lôi vào một không gian hẹp. Một tiếng “rầm” vang lên khi cửa sắt đóng lại, và một ngọn lửa bùng lên.

Lăng Mặc bị Hứa Thư Hàm, hoảng loạn và run rẩy, va vào ngực. Không gian chỉ dài hai mét, một đầu bịt kín, đầu kia có cửa sắt. Anh trấn an cô, rồi nhìn kẻ đứng cạnh cửa – một bóng người đầy bùn đen, khó nhận dạng. Lăng Mặc gọi tên Vũ Văn Hiên, khiến đối phương ngạc nhiên, hỏi anh làm sao nhận ra.

Vũ Văn Hiên thừa nhận cố tình im lặng để dọa họ, nhưng bị Lăng Mặc vạch trần. Anh tức giận vì sự xuất hiện kỳ lạ của Vũ Văn Hiên, đặc biệt khi hắn không mặc áo, đầy bùn, và tay dính máu. Vũ Văn Hiên giải thích máu là do mở cửa sắt, còn bùn do lăn lộn trong đường hầm. Hắn kể bị kéo đến đây sau khi bị đánh ngất, và vừa cứu họ khỏi nguy hiểm.

Chương 987: Kế trong kế

Vũ Văn Hiên định mở cửa sắt để ra ngoài, khiến Hứa Thư Hàm hoảng hốt. Cô lo lắng vì hắn vẫn chưa từ bỏ ý định mạo hiểm, nhưng Lăng Mặc ngăn lại, hỏi liệu lối ra có ở phía trước. Hứa Thư Hàm thất vọng khi anh cũng muốn tiếp tục, cho rằng đường hầm này không có lối thoát thông thường. Lăng Mặc lập luận rằng quay lại nguy hiểm hơn, với lũ quái vật và đồng minh của “Cự Thần Binh” đang chờ.

Anh còn tiết lộ nghi ngờ mọi chuyện liên quan đến Đường Hạo, dù chỉ dựa trên manh mối mơ hồ. Hứa Thư Hàm và Vũ Văn Hiên đồng ý rằng sự liên kết giữa con người và quái vật không thể là trùng hợp. Lăng Mặc yêu cầu Vũ Văn Hiên kể lại trải nghiệm. Hắn cho biết bị một bóng người đánh ngất và kéo đi, nhưng tỉnh lại vẫn giả vờ bất tỉnh để điều tra.

Vũ Văn Hiên kể khi theo dõi, hắn thấy một bóng người “xé mặt”, biến hình, và bị đánh từ phía sau bằng một vật không có lực cho đến khi chạm vào. Hắn ngã xuống, nghe đối phương ra lệnh không làm hỏng “thức ăn sống” và kéo hắn vào. Thay vì phản kháng, hắn chọn cách giả vờ, thậm chí bị lột quần áo để kiểm tra “chất lượng thịt”. Hứa Thư Hàm kinh hoàng trước sự bình tĩnh của hắn, còn Lăng Mặc nhận ra quyết định này đã cứu mạng hắn.

Chương 988: Thú vui sưu tầm kỳ lạ

Lăng Mặc nhận ra “Kỳ Á Sĩ” đã giao Vũ Văn Hiên cho “Cự Thần Binh” để biến hình, giải thích sự phức tạp trong kế hoạch của chúng. Anh hỏi chi tiết về bóng người “xé mặt”. Vũ Văn Hiên nhớ đó là một người mặc áo khoác dài, nhưng không rõ màu sắc hay chi tiết, chỉ thấy giống hình người. Lăng Mặc nghi ngờ “Cự Thần Binh” biết rõ nhóm Đường Hạo và có mục tiêu cụ thể khi biến hình.

Vũ Văn Hiên lấy từ túi ra một chiếc váy đỏ sạch sẽ, khiến Hứa Thư Hàm hét lên vì tưởng hắn biến thái. Hắn giải thích tìm thấy nó treo trên tường, hoàn toàn không dính bùn, cùng nhiều đồ lót khác – cả nam lẫn nữ. Lăng Mặc suy đoán lũ quái vật sưu tầm để học cách ăn mặc, nhằm ngụy trang thành người. Điều này liên quan đến kế hoạch “học tập” và “hòa nhập” của “Cự Thần Binh”.

Hứa Thư Hàm rùng mình khi nghĩ đến việc quái vật có thể biến thành bất kỳ ai, còn Lăng Mặc lo lắng về khả năng Phương Dĩnh là giả. Anh nhận ra mẹ thể có thể đứng sau tất cả, điều khiển “trại nuôi” này.

Chương 989: Mối đe dọa từ mẹ thể

Lăng Mặc phân tích rằng lũ quái vật không chỉ sưu tầm đồ mà còn thử nghiệm để ngụy trang. Anh so sánh chúng với zombie: zombie khôi phục ký ức và tính cách, còn quái vật chỉ là máy giết chóc, học làm người qua bề ngoài. Anh nghi ngờ khả năng biến hình của chúng đến từ mẹ thể, và cần tìm hiểu mức độ tiến hóa của nó.

Hứa Thư Hàm kinh hãi khi tưởng tượng mẹ thể có thể biến thành người hoàn hảo. Vũ Văn Hiên tiết lộ đã quan sát khu vực, nắm được quy luật hoạt động của một con quái vật mạnh – có thể là mẹ thể. Hắn đề xuất ra ngoài ngay, khi nó vừa ăn xong và ít hoạt động. Lăng Mặc đồng ý, yêu cầu mang theo đồ lót để làm mồi lửa, chuẩn bị kế hoạch đối phó.

Chương 990: Người mẫu vạn năng

Cửa sắt mở, cả nhóm bước vào sương đen. Vũ Văn Hiên dẫn đầu, yêu cầu Hứa Thư Hàm dùng giác quan nhạy bén để cảnh báo, còn Lăng Mặc phụ trách tinh thần cảm ứng. Họ tìm thấy nhiều quần áo hơn, từ váy đến áo khoác, đủ loại và màu sắc, xác nhận lũ quái vật đang thử nghiệm để biến thành bất kỳ ai. Lăng Mặc lo lắng về khả năng mẹ thể có thể hòa nhập hoàn toàn vào loài người, đặt ra câu hỏi về mục đích tiến hóa của chúng.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Earn Money Online. How to earn How to make money with a Paid To Click website. Whats the website have higher payment and Reliable.

Hướng dẫn đăng kí Paypal và dùng Visa Card của ACB

FANBOX trang xã hội có thể kiếm được tiền tương tự như intichat