Chương 571-580
Chương 571: Chú ý! Đây chỉ là diễn tập!
Chương 571 mở đầu với cuộc đối thoại giữa Lăng Mặc và Mộc Thần, tập trung vào những phát hiện mới về sự tiến hóa của zombie. Bối cảnh là một căn phòng nhỏ trong tòa nhà của F đoàn tại thành phố X, nơi Lăng Mặc đang xây dựng đội ngũ riêng của mình. Tác giả miêu tả Lăng Mặc như “một nhà chiến lược, luôn tìm cách khai thác thông tin từ đối thủ mà không để lộ ý định”. Mộc Thần, với tư cách là thành viên của Nirvana, vô tình tiết lộ nhiều chi tiết quan trọng về nghiên cứu zombie của tổ chức. Mộc Thần giải thích rằng zombie không chỉ là những sinh vật khát máu đơn thuần. Chúng đã phát triển chiến thuật phối hợp, với zombie cấp cao đóng vai trò “lãnh đạo”, ra lệnh cho zombie thường thông qua âm thanh. Tác giả làm nổi bật sự ngạc nhiên của Lăng Mặc: “Anh như một nhà khoa học bất ngờ phát hiện một loài sinh vật mới, vừa tò mò vừa cảnh giác.” Lăng Mặc nhận ra rằng Nirvana, với mạng lưới thành viên trải rộng khắp ba tỉnh, đã thu thập được lượng thông tin khổng lồ về virus và sự tiến hóa của zombie, vượt xa những gì anh biết. Trong lúc trò chuyện, Mộc Thần vô tình nhắc đến khái niệm “đồng nguyên virus” – một thuật ngữ mà Lăng Mặc từng nghe từ miệng Kiện Kỳ. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một tia chớp lóe lên trong tâm trí Lăng Mặc, mở ra cánh cửa dẫn đến bí mật lớn hơn”. Anh quyết định rằng nếu không thể hợp tác với Nirvana, anh sẽ tìm cách lấy cắp nghiên cứu của họ, vì những thông tin này có thể giúp anh giải đáp các câu hỏi về virus và sự tiến hóa của chính mình. Cuộc trò chuyện bị gián đoạn khi nhóm ba người – Thư Hầu, Trương Tân Thành, và Diệp Khai – trở về sau nhiệm vụ. Họ vừa hoàn thành việc dọn dẹp một con đường đầy zombie để đến một trung tâm thương mại. Tác giả miêu tả Thư Hầu như “một chú thỏ hoảng loạn, luôn ở trạng thái sẵn sàng chạy trốn”. Anh ta run rẩy, rõ ràng bị dọa vỡ mật, nhưng vẫn cố gắng báo cáo tình hình. Trương Tân Thành, ngược lại, giữ vẻ điềm tĩnh, còn Diệp Khai thì tỏ ra hậm hực vì sai lầm trong nhiệm vụ. Lăng Mặc tiết lộ rằng đây chỉ là “diễn tập”, khiến Thư Hầu suýt ngất. Tác giả miêu tả phản ứng của anh ta như “một người vừa thoát chết, chỉ để phát hiện mình phải đối mặt với tử thần lần nữa”. Nhiệm vụ thật sự sẽ bắt đầu ngay sau đó, với mục tiêu thử thách khả năng phối hợp của nhóm. Lăng Mặc hỏi Trương Tân Thành về mục đích của đội, và tuyên bố rằng họ sẽ nắm giữ “mạch máu” của F đoàn. Tác giả làm nổi bật tham vọng của Lăng Mặc: “Anh không chỉ muốn một đội ngũ, mà là một lực lượng có thể thay đổi cục diện.” ---
Chương 572: Nhìn phi đao của ta
Chương 572 chuyển sang một nhiệm vụ thực chiến, nơi nhóm của Lăng Mặc đối mặt với đám zombie tại một góc phố. Bối cảnh là một con đường đổ nát, với xác xe và bóng dáng zombie lảng vảng. Tác giả miêu tả không khí như “một chiến trường lặng lẽ, nơi mỗi bước đi đều có thể dẫn đến cái chết”. Hạ Na, với khả năng quan sát của zombie, nhanh chóng đếm được 27 con zombie, khiến Mộc Thần kinh ngạc. Lăng Mặc giao nhiệm vụ cho Thư Hầu: lắng nghe mọi động tĩnh bất thường. Tác giả miêu tả Thư Hầu như “một radar sống, nhưng luôn bị nỗi sợ làm mờ tín hiệu”. Anh ta run rẩy, nhưng dưới sự động viên của Mộc Thần, Thư Hầu dần tập trung hơn. Mộc Thần nhấn mạnh tầm quan trọng của phối hợp đội nhóm, so sánh họ như “những con châu chấu trên cùng sợi dây”. Tác giả làm nổi bật vai trò của Mộc Thần: “Anh ta như một người huấn luyện nghiêm khắc, vừa đe dọa vừa khích lệ.” Diệp Khai dẫn đầu, sử dụng kỹ năng “phi đao” để thu hút sự chú ý của zombie. Tác giả miêu tả phi đao như “một tia sáng chết chóc, lướt qua không khí với sự chính xác đáng sợ”. Anh ném dao, khiến nó bay theo hình bán nguyệt, va vào một con hẻm và tạo tiếng động, lôi kéo đám zombie rời đi. Trong lúc đó, Trương Tân Thành, với dị năng “tắc kè hoa”, trèo lên tường như một bóng ma, âm thầm hạ gục những con zombie lạc đàn. Thư Hầu, dù sợ hãi, vẫn báo cáo chính xác vị trí kẻ thù, giúp nhóm phối hợp nhịp nhàng. Nhờ sự phối hợp, nhóm nhanh chóng dọn sạch khu vực mà không gây tiếng động lớn. Tác giả miêu tả chiến thắng này như “một bản giao hưởng im lặng, nơi mỗi nốt nhạc đều được chơi hoàn hảo”. Tuy nhiên, Mộc Thần phê bình rằng họ mất quá nhiều thời gian – 7 phút cho chưa đầy 100 mét. Lăng Mặc, dù hài lòng, vẫn yêu cầu cải thiện tốc độ. Tác giả làm nổi bật mục tiêu của anh: “Không phải tiêu diệt zombie, mà là xây dựng một đội tình báo có thể sống sót trong mọi hoàn cảnh.” ---
Chương 573: Một mũi tên trúng hai đích
Chương 573 tiếp tục với quá trình huấn luyện nhóm tại trung tâm thương mại. Bối cảnh là các hành lang tối tăm, với tiếng rên rỉ của zombie vọng lại từ xa. Tác giả miêu tả Lăng Mặc như “một đạo diễn, đứng sau hậu trường để chỉ đạo từng diễn viên”. Anh để Mộc Thần dẫn dắt, còn mình quan sát và đưa ra gợi ý về cách sử dụng dị năng. Diệp Khai thể hiện kỹ năng “vũ đao”, kết hợp phi đao và tốc độ để hạ gục zombie. Tác giả miêu tả anh như “một vũ công trên lưỡi dao, mỗi động tác đều đầy chết chóc”. Trương Tân Thành, dù gặp khó khăn trong không gian hẹp, vẫn hỗ trợ bằng cách trèo tường và đánh lạc hướng. Thư Hầu, nhờ sự khích lệ, bắt đầu tự tin hơn, báo cáo vị trí zombie chính xác. Tuy nhiên, cả ba vẫn mắc lỗi phối hợp, khiến nhiệm vụ gặp nguy hiểm. Mộc Thần chỉ trích Diệp Khai vì thiếu tập trung, yêu cầu anh xin lỗi Thư Hầu vì đã không tin tưởng đồng đội. Tác giả miêu tả căng thẳng giữa hai người như “một sợi dây đàn kéo căng, chỉ cần chạm nhẹ là đứt”. Dưới áp lực của Lăng Mặc, Diệp Khai miễn cưỡng xin lỗi, giúp cải thiện mối quan hệ trong nhóm. Tác giả làm nổi bật chiến lược của Lăng Mặc: “Anh để Mộc Thần làm kẻ xấu, còn mình đứng ngoài làm người truyền cảm hứng.” Cuối chương, nhóm hoàn thành nhiệm vụ, dọn sạch một khu vực trong trung tâm thương mại. Tác giả miêu tả chiến thắng này như “một bước tiến nhỏ, nhưng là nền tảng cho những tham vọng lớn hơn”. Lăng Mặc hài lòng, nhưng nhắc nhở rằng họ cần nhanh hơn, mạnh hơn để đáp ứng kỳ vọng của anh. ---
Chương 574: Đặt tên thường rất tùy tiện
Chương 574 đưa nhóm vào một nhiệm vụ mới: đến văn phòng quản lý trên tầng cao nhất của trung tâm thương mại để lấy một vật phẩm. Bối cảnh là các tầng lầu đầy zombie, với không gian chật hẹp và nguy hiểm rình rập. Tác giả miêu tả không khí như “một mê cung chết chóc, nơi mỗi góc đều có thể là điểm kết thúc”. Cổ Sương Sương, thành viên mới, được thêm vào đội. Dị năng “chấn động tinh thần” của cô giúp làm chậm zombie, tạo cơ hội cho Diệp Khai tấn công. Tác giả miêu tả Sương Sương như “một nhạc trưởng, điều khiển nhịp điệu của trận chiến”. Tuy nhiên, cô thường xuyên mất kiểm soát, suýt làm đồng đội bị thương. Diệp Liên, Hạ Na, và Lý Nhã Lâm phải ra tay cứu nguy, khiến Sương Sương xấu hổ. Nhóm mất hơn 20 phút để đến văn phòng, nhưng phối hợp dần cải thiện. Tác giả miêu tả quá trình này như “một viên ngọc thô được mài giũa, từ hỗn loạn đến sắc bén”. Tại văn phòng, họ tìm thấy một tờ giấy với dòng chữ: “Chúc mừng vượt qua thử thách! Từ giờ, các bạn là thành viên chính thức của đội Kỳ Tích!” Tác giả làm nổi bật sự ngạc nhiên của nhóm: “Họ như những chiến binh vừa chinh phục một ngọn núi, chỉ để phát hiện đỉnh núi đã được chuẩn bị sẵn cờ chiến thắng.” Tên “Đội Kỳ Tích” khiến cả nhóm bối rối vì sự tùy tiện, nhưng họ nhanh chóng chấp nhận. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một lời tuyên thệ ngầm, gắn kết bốn người xa lạ thành một đội”. Lăng Mặc, đứng sau lưng, mỉm cười hài lòng, nhưng không tiết lộ cách anh đặt tờ giấy đó. ---
Chương 575: Im lặng suốt ngày, chắc chắn có mưu đồ
Chương 575 tập trung vào cảm xúc của bốn thành viên đội Kỳ Tích sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Bối cảnh là văn phòng tối tăm, với ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ. Tác giả miêu tả nhóm như “những chiến binh vừa sống sót qua cơn bão, đang tìm kiếm ý nghĩa của chiến thắng”. Diệp Khai, dù bất mãn với tên đội, thừa nhận rằng đi theo Lăng Mặc là cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn. Tác giả làm nổi bật nỗi đau ẩn sâu trong anh: “Đằng sau vẻ hung tợn là một vết thương không bao giờ lành.” Trương Tân Thành, với tính cách trầm ổn, nhận ra tiềm năng của mình đang được khai phá. Tác giả miêu tả anh như “một người lữ hành, lần đầu tìm thấy con đường thuộc về mình”. Thư Hầu và Sương Sương, vốn bị coi là yếu đuối, cảm thấy được công nhận. Tác giả miêu tả niềm vui của họ như “những bông hoa nở trong bóng tối, nhỏ bé nhưng rực rỡ”. Cả bốn người đặt tay lên nhau, thề sẽ tạo ra kỳ tích cùng Lăng Mặc. Ở một góc khác, Hứa Thư Hàn bất ngờ đề nghị Mộc Thần gia nhập F đoàn, khiến anh sốc. Tác giả miêu tả phản ứng của Mộc Thần như “một con mèo bị dẫm đuôi, vừa hoảng loạn vừa tức giận”. Hứa Thư Hàn tiết lộ rằng Hạ Chí, một thành viên Nirvana, đang nhắm đến vị trí của Mộc Thần. Cô còn nghi ngờ F đoàn bị ra lệnh giữ bí mật về Lăng Mặc, và đưa cho Mộc Thần một đoạn ghi âm nhắc đến “Lăng ca”. Tác giả làm nổi bật sự nhạy bén của Hứa Thư Hàn: “Cô như một thợ săn, lần theo dấu vết để tìm con mồi.” Mộc Thần, dù nghi ngờ Lăng Mặc, vẫn chưa xác định được danh tính anh. Tác giả miêu tả tâm trạng anh như “một người đi trong sương mù, cảm nhận được nguy hiểm nhưng không thấy rõ kẻ thù”. Anh tự nhủ phải tìm ra Lăng Mặc, dù chỉ dựa vào trực giác. ---
Chương 576: Vây công
Chương 576 chuyển sang một cuộc họp căng thẳng của F đoàn. Bối cảnh là phòng họp chật chội, với không khí đầy nghi kỵ. Tác giả miêu tả Lộ Tây như “một con sư tử bị vây, vừa kiêu hãnh vừa cô đơn”. Các thành viên chỉ trích cô vì để Lăng Mặc đào góc tường, thành lập đội Kỳ Tích và thu hút thành viên F đoàn. Họ lo ngại Lăng Mặc sẽ nuốt chửng F đoàn, biến nó thành công cụ của anh. Lộ Tây, dù bị công kích, vẫn bảo vệ Lăng Mặc. Tác giả miêu tả sự kiên định của cô: “Cô như một ngọn lửa, dù bị gió thổi vẫn không tắt”. Cô nhắc nhở rằng chính họ đã đồng ý để Lăng Mặc làm đoàn trưởng danh nghĩa, và anh không có ý định kiểm soát F đoàn. Tuy nhiên, sự nghi ngờ của các thành viên khiến cô tức giận. Tác giả miêu tả cơn giận của Lộ Tây như “một ngọn núi lửa sắp phun trào, sẵn sàng thiêu rụi mọi thứ”. Cuộc họp trở thành một buổi công kích Lộ Tây, với một thành viên công khai ám chỉ cô dựa vào mối quan hệ với Lăng Mặc để lên làm hội trưởng. Tác giả miêu tả sự nhục nhã của Lộ Tây như “một nhát dao đâm vào tim, khiến cô vừa đau đớn vừa xấu hổ”. Cô im lặng, không phản bác, nhưng ánh mắt đỏ hoe tiết lộ nỗi đau. Đúng lúc này, Lăng Mặc xuất hiện. Tác giả miêu tả sự xuất hiện của anh như “một cơn bão bất ngờ, làm đảo lộn mọi thứ”. Anh lạnh lùng đối mặt với thành viên vừa xúc phạm Lộ Tây, khiến không khí trở nên ngột ngạt. Tác giả làm nổi bật sự áp đảo của Lăng Mặc: “Anh như một vị vua, chỉ cần một ánh mắt đã khiến kẻ thù run sợ.” ---
Chương 577: Đánh chính là ngươi
Chương 577 là cao trào của cuộc đối đầu trong phòng họp. Tác giả miêu tả Lăng Mặc như “một chiến thần, vừa bình tĩnh vừa đáng sợ”. Anh không để kẻ xúc phạm Lộ Tây có cơ hội biện minh, thẳng thừng mắng anh ta “miệng tiện” và đá ngã xuống sàn. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một đòn sấm sét, đánh tan mọi ảo tưởng của kẻ tự cao”. Người này, dù là dị năng giả, không thể chống lại Lăng Mặc. Tác giả làm nổi bật sự chênh lệch sức mạnh: “Họ như con kiến trước voi, chỉ một cái giậm chân đã tan nát”. Lăng Mặc tiếp tục trừng phạt, tuyên bố Lộ Tây là “người của anh”, khiến cả phòng họp sững sờ. Tác giả miêu tả phản ứng của Lộ Tây như “một cô gái bị đẩy lên sân khấu, vừa ngượng ngùng vừa xúc động”. Lăng Mặc quay sang các thành viên khác, yêu cầu họ ngừng chỉ trích Lộ Tây và đội Kỳ Tích. Anh nhấn mạnh rằng những người như Diệp Khai, Thư Hầu, hay Sương Sương vốn bị F đoàn coi thường, và anh chỉ giúp họ phát huy tiềm năng. Tác giả miêu tả lập luận của Lăng Mặc như “một nhát dao sắc bén, cắt đứt mọi lời buộc tội”. Cuộc họp kết thúc trong sự im lặng, với các thành viên vừa sợ hãi vừa bất lực. Sau khi mọi người rời đi, Lăng Mặc và Lộ Tây ở lại. Anh đưa cho cô một cây thánh giá, ám chỉ lần cô từng “cưỡng bức” anh. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một điệu tango đầy cảm xúc, vừa trêu đùa vừa sâu sắc”. Lộ Tây đỏ mặt, nhận ra Lăng Mặc đã biết mọi chuyện, nhưng nụ cười của cô cho thấy sự nhẹ nhõm. ---
Chương 578: Ngươi còn cần học hỏi
Chương 578 tập trung vào hậu quả của cuộc họp. Bối cảnh là hành lang yên tĩnh của tòa nhà F đoàn, với không khí vẫn còn căng thẳng. Tác giả miêu tả tâm trạng các thành viên F đoàn như “những con thú bị thương, vừa sợ hãi vừa bất mãn”. Họ nhận ra Lăng Mặc không chỉ mạnh mẽ mà còn có khả năng biến “phế vật” thành tài năng, điều mà họ không làm được. Lăng Mặc gặp Hạ Na, Diệp Liên, và Lý Nhã Lâm, bị các cô tra hỏi về việc bảo vệ Lộ Tây. Tác giả miêu tả anh như “một cậu học sinh bị giáo viên chất vấn, vừa lúng túng vừa buồn cười”. Anh thừa nhận ban đầu muốn dùng Lộ Tây để kiểm soát F đoàn, nhưng giờ anh bảo vệ cô vì cô đã giúp anh nhiều. Hạ Na khen anh vẫn giữ bản chất tốt, khiến Lăng Mặc cảm động. Tuy nhiên, cô bất ngờ đạp anh vì câu đùa về chiều cao, kéo theo Diệp Liên và Lý Nhã Lâm cũng “trừng phạt” anh. Tác giả miêu tả cảnh này như “một vở hài kịch gia đình, đầy yêu thương nhưng không kém phần hỗn loạn”. Cuối chương, Lăng Mặc nhận ra Hứa Thư Hàn đang cố khai thác thông tin từ Diệp Liên. Tác giả làm nổi bật sự cảnh giác của anh: “Anh như một thợ săn, phát hiện con mồi đang rình rập”. Anh quyết định đối mặt trực tiếp với nhóm Nirvana để làm rõ ý đồ của họ. ---
Chương 579: Còn có thể vui vẻ chơi đùa không?
Chương 579 mở đầu với cảnh Lăng Mặc tỉnh dậy từ một cơn ác mộng. Bối cảnh là căn phòng tối, với ánh trăng mờ nhạt. Tác giả miêu tả Lăng Mặc như “một chiến binh bị bóng tối ám ảnh, không thể thoát khỏi nỗi sợ vô hình”. Anh cảm nhận được sự bất thường trong cơ thể – hậu quả từ lần bị Nữ Hoàng Nhền Nhện bắt. Tác giả miêu tả nỗi lo của anh như “một quả bom hẹn giờ, không biết khi nào sẽ phát nổ”. Hạ Na nhận ra tinh thần lực của Lăng Mặc hỗn loạn, nhưng anh che giấu, chỉ nói là ác mộng. Diệp Liên an ủi anh bằng một nụ hôn nhẹ, khiến anh cảm động. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một tia sáng trong đêm đen, mang lại hy vọng giữa tuyệt vọng”. Lăng Mặc tự nhủ phải tìm cách hóa giải “quả bom” trong cơ thể, và con đường duy nhất là tiếp tục tiến hóa cùng các cô gái. Cùng lúc đó, Mộc Thần cũng tỉnh dậy, cảm nhận được tín hiệu từ Lăng Mặc. Tác giả miêu tả anh như “một con chó săn, lần theo mùi để tìm con mồi”. Anh lẻn ra khỏi phòng, quyết định tìm Lăng Mặc mà không báo cho Hứa Thư Hàn hay Hạ Chí. Trong bóng tối của tòa nhà, Mộc Thần suýt bị phát hiện, nhưng anh né được đội tuần tra. Tác giả miêu tả hành động của anh như “một màn đi dây, vừa mạo hiểm vừa hồi hộp”. Khi đến gần phòng Lăng Mặc, Mộc Thần bị anh phát hiện. Tác giả miêu tả cuộc đối mặt như “hai kiếm sĩ chạm mặt trong bóng tối, không ai muốn ra tay trước”. Lăng Mặc chất vấn mục đích của Mộc Thần, khiến anh lúng túng. Cuối chương, Mộc Thần thừa nhận đang tìm Lăng Mặc, và cả hai chuẩn bị cho một cuộc đối thoại quan trọng. ---
Chương 580: Thực ra ngươi là kẻ thích bị ngược
Chương 580 là cuộc đối đầu trực tiếp giữa Lăng Mặc và Mộc Thần. Bối cảnh là hành lang tối tăm, với không khí căng thẳng như dây đàn. Tác giả miêu tả Lăng Mặc như “một con cáo già, luôn đi trước đối thủ một bước”. Anh tiết lộ đã biết Mộc Thần là gián điệp của Nirvana từ đầu, khiến anh ta sốc. Tác giả miêu tả phản ứng của Mộc Thần như “một người chơi cờ phát hiện mình đã bị chiếu tướng từ lâu”. Mộc Thần nhận ra Lăng Mặc đã lợi dụng anh để huấn luyện đội Kỳ Tích, đồng thời giám sát cả ba người Nirvana. Tác giả miêu tả sự tức giận của anh như “một ngọn lửa bị dập tắt, chỉ còn lại sự bất lực”. Lăng Mặc giải thích rằng anh không ra tay vì không coi họ là mối đe dọa. Tác giả làm nổi bật sự tự tin của anh: “Anh như một vị vua, biết rõ kẻ thù không đủ sức lật đổ mình.” Lăng Mặc ép Mộc Thần tiết lộ cách tìm anh: một mẩu tinh thần lực từ “Số 0” của Nirvana, có khả năng cảm nhận tinh thần lực của Lăng Mặc. Tác giả miêu tả Số 0 như “một bóng ma bí ẩn, ẩn giấu sức mạnh đáng sợ”. Mộc Thần thừa nhận đã gửi tín hiệu về Nirvana, nhưng bị Lăng Mặc cắt đứt. Ở phân bộ Nirvana, Ngải Phong tức giận vì không nhận được thông tin tiếp theo. Tác giả miêu tả sự thất vọng của anh ta như “một thợ săn để vuột mất con mồi quý giá”. Cuối chương, Lăng Mặc đề nghị “nói chuyện thẳng thắn” với Mộc Thần. Tác giả miêu tả khoảnh khắc này như “một ván cờ mới bắt đầu, nơi cả hai bên đều giữ những lá bài bí mật”. Mộc Thần, dù bất lợi, vẫn cảnh giác, còn Lăng Mặc tự tin rằng anh sẽ kiểm soát được cục diện.
Nhận xét
Đăng nhận xét