1251-1260
Chương 1261: Đám zombie trẻ sơ sinh và bản năng chiến đấu
Trong viện điều dưỡng đầy mùi máu tanh, Lăng Mặc và nhóm đối mặt với một đợt tấn công dữ dội từ các zombie trẻ sơ sinh. Những sinh vật nhỏ bé này, dù chỉ bằng một cánh tay người lớn, lại sở hữu tốc độ và sự hung hãn đáng sợ. Lăng Mặc, vừa dựng lưới phòng ngự bằng xúc tu tinh thần, vừa kinh ngạc trước bản năng chiến đấu của chúng. Anh nhớ lại lần cuối gặp chúng cách đây vài tháng, khi các zombie mẹ dùng con mình như "vũ khí sống", ném thẳng vào kẻ thù. “Một giống loài chiến đấu thực thụ,” anh thầm nghĩ, rùng mình trước sự tàn nhẫn của chúng.
Tiếng gào thét từ các phòng vang lên, hàng loạt cánh cửa bật mở, và những bóng đen nhỏ bé lao tới như bầy thú hoang. Lý Nhã Lâm, với đôi mắt sáng rực, thốt lên: “Trẻ con!” khiến Lăng Mặc vội hét: “Học tỷ, bình tĩnh! Đây không phải trẻ con bình thường, mà là lũ siêu quậy!” Anh dùng lưới tinh thần chặn chúng, nhưng chúng cào cấu, cắn xé không ngừng, móng tay sắc nhọn và hàm răng nhỏ như kim khiến anh lạnh gáy.
Vu Thi Nhiên, thường im lặng, bất ngờ lên tiếng: “Ngốc thật, hung dữ mới là chuẩn đẹp của zombie con!” Lăng Mặc, tức tối, vỗ đầu cô bé: “Giờ là lúc khoe khoang hả? Chọn thời điểm mà bán đồng đội chứ!” Nhưng ngay lúc đó, Lý Nhã Lâm không kiềm chế được, lao ra với tốc độ kinh hồn, tóm cổ một zombie trẻ sơ sinh. Cô mỉm cười kỳ lạ, giữ chặt nó dù nó vùng vẫy, cố cắn tay cô. Lăng Mặc sững sờ: một zombie trẻ sơ sinh, dù chỉ có bản năng, lại phản ứng nhanh đến vậy.
Anh chợt nghĩ đến một khả năng kinh hoàng: những zombie này có thể tự cắn dây rốn, xé bụng mẹ để chui ra. Với thời gian mang thai ngắn và khả năng tự hồi phục của zombie, điều này hoàn toàn khả thi. Lăng Mặc rùng mình, nhận ra sự tàn nhẫn và hoàn hảo trong cách sinh sản của chúng. Nếu không vì sự cạnh tranh nội bộ khốc liệt, loài zombie có thể đã thống trị hoàn toàn. Anh thầm so sánh: những khu vực do zombie kiểm soát chắc chắn còn khắc nghiệt hơn nơi này gấp bội.
Lý Nhã Lâm, vẫn giữ zombie trẻ sơ sinh, trêu đùa: “Ngoan nào, cười một cái xem nào, không thì khóc cũng được.” Lăng Mặc nổi da gà, liếc sang Vu Văn Tuyên, thấy anh ta đang hét lớn và phóng hỏa cầu để át tiếng cô. “Thật khổ thân,” Lăng Mặc thầm nghĩ, nhận ra viện điều dưỡng này chính là một “phòng sinh” khổng lồ, nơi nuôi dưỡng zombie trẻ sơ sinh. Mục đích của kẻ đứng sau là dùng nhóm anh làm thức ăn cho chúng.
Phương Châu, kẻ đã phản bội, chắc chắn cố ý chọc giận đám zombie để đẩy nhóm vào bẫy. Lăng Mặc ra lệnh: “Chạy!” khi lưới tinh thần bật tung, hạ một số zombie trẻ sơ sinh. Cả nhóm vừa đánh vừa rút, nhưng tiếng động từ các phòng lại vang lên. Hứa Thư Hàm bất ngờ bị một bàn tay từ cửa tóm lấy, hét lên và nhảy lên lưng Lăng Mặc. Anh cảm nhận sức nặng, chưa kịp hỏi thì một zombie mẹ xuất hiện – làn da xanh xao, mắt đỏ như sắp chảy máu, bụng đầy vết máu tươi. Lăng Mặc xác nhận suy đoán: cô ta vừa sinh.
Zombie mẹ lao tới, gào thét điên cuồng. Lăng Mặc tung xúc tu, Vu Văn Tuyên phóng hỏa cầu, thiêu cháy cô ta. Nhưng khi xác ngã xuống, bụng cô ta động đậy. Lăng Mặc hét: “Cẩn thận, còn một con!” Một bàn tay nhỏ xíu chui ra từ bụng, khiến cả nhóm kinh hãi. Zombie trẻ sơ sinh, chưa phát triển hoàn chỉnh, tự chui ra khi mẹ chết, mở đôi mắt đỏ rực nhìn Lăng Mặc. Nó gào lên, kích động hàng loạt zombie mẹ khác lao ra, khiến tình hình trở nên hỗn loạn.
Trong lúc nguy cấp, Diệp Luyến bất ngờ ra tay, tóm cổ một zombie mẹ định tấn công Hạ Na, bẻ gãy tay nó. Đôi mắt cô sáng lên, lạnh lùng nói: “Rắc rối thật sự không ở đây. Chúng bị điều khiển.” Nhưng ngay sau đó, cô trở lại trạng thái ngây ngô. Lăng Mặc sững sờ: Diệp Luyến đang tiến hóa, nhưng thời gian của cô không còn nhiều. Hạ Na, bị phân tâm vì xác zombie mẹ, thừa nhận cảm thấy “thương xót” – một cảm xúc hiếm hoi ở zombie. Lăng Mặc lo lắng: việc zombie có cảm xúc con người là tốt hay xấu?
Anh quyết định: “Lên tầng trên!” tin rằng kẻ điều khiển ở đó, dựa vào ánh mắt của Diệp Luyến. Cả nhóm lao lên cầu thang, bỏ lại đám zombie mẹ và trẻ sơ sinh gào thét.
Chương 1262: Cạm bẫy tầng bốn và manh mối bí ẩn
Lên đến cầu thang tầng bốn, Lăng Mặc bật đèn pin, kiểm tra từng bậc thang. Anh tìm thấy dòng chữ khắc mờ: “Tôi ở trong bụng cá.” Dòng chữ này, đúng như suy đoán về “4,1”, là thông điệp dành cho nhóm. Lý Nhã Lâm, với thị giác nhạy bén, nhận ra: “Không phải chữ của gã kia.” Lăng Mặc giật mình: không phải Phương Châu viết, mà là nội gián khác – kẻ hợp tác với anh ta.
Anh hỏi Lý Nhã Lâm có cảm nhận được nhiệt độ hay mùi máu tươi không, nhưng cô lắc đầu: thời gian đã lâu, máu khắp nơi làm cô rối. Lăng Mặc tiếc nuối, nhưng xác định nội gián đang ở gần. Dòng chữ “Tôi ở trong bụng cá” là một mật mã. Anh phân tích: Phương Châu cố ý để nhóm phân tâm, nhưng câu này có ý nghĩa sâu xa hơn, liên quan đến mục đích của anh ta – giành quyền lực ở căn cứ Kỳ Tích hoặc gây tổn thất cho nhóm Lăng Mặc.
Lăng Mặc hỏi Hạ Na: nếu một kẻ nghĩ mình thoát kiểm soát, nhưng vẫn bị thao túng, kẻ chủ mưu sẽ làm gì? Hạ Na đáp: nắm rõ mục đích của kẻ đó để dự đoán hành động. Lăng Mặc bừng tỉnh: Vương Tham Mưu đã lợi dụng tham vọng của Phương Châu, biến anh ta thành con cờ. Dòng chữ ám chỉ nội gián đang ở “trong bụng” – tức trung tâm sào huyệt zombie, nơi kẻ điều khiển ẩn náu. Phương Châu muốn dùng zombie để tiêu diệt nhóm Lăng Mặc, nhưng anh ta cũng bị kẹt trong bẫy.
Cả nhóm tiến vào tầng bốn, đối mặt với đám zombie mẹ và trẻ sơ sinh truy đuổi. Vu Văn Tuyên phóng hỏa cầu, nhưng số lượng zombie quá đông, ánh mắt đỏ rực khiến cả nhóm rùng mình. Hứa Thư Hàm hoảng loạn: “Chúng không chỉ ở tầng ba, chúng đuổi theo mãi!” Hắc Ti nghe ngóng, phát hiện cả zombie tầng hai cũng tham gia. Lăng Mặc nghiến răng: kẻ điều khiển đang ngăn họ tiếp cận. Anh thầm chửi: “Đồ ngốc, kẻ thù núp trong bụng mày mà mày còn cản tao!”
Hắc Ti và Vu Thi Nhiên xung phong ở lại chặn zombie, Hứa Thư Hàm cũng ở lại vì sợ bóng tối tầng bốn. Lăng Mặc kéo Vu Văn Tuyên đi, tránh để anh ta thấy sức mạnh thật của các cô gái zombie. Vu Văn Tuyên cảm động: “Em rể, anh biết cậu cần anh!” Lăng Mặc lườm: “Cậu tự nhảy lên xe đấy chứ!” Anh lao vào hành lang tầng bốn, kích hoạt cảm ứng tinh thần. Đột nhiên, một luồng năng lượng xuất hiện trên đầu, và một bóng đen lao xuống.
Chương 1263: Zombie vô hình và chiến thuật săn mồi
Bóng đen lao xuống, nhưng bị Lăng Mặc dùng xúc tu đánh bay, đập vào tường. Hạ Na lo lắng: “Anh ổn chứ?” Lăng Mặc lắc đầu, mặt tái đi. Nếu không nhờ phản xạ tinh thần nhanh, đầu anh đã nát. Tốc độ của zombie này quá kinh khủng, và nó ẩn nấp hoàn hảo đến mức Hạ Na và Lý Nhã Lâm không phát hiện. May mắn, sức mạnh của nó không lớn, nên Lăng Mặc chặn được.
Anh bật đèn pin, chiếu về phía zombie rơi, nhưng không thấy gì. Anh kiểm tra xung quanh, phát hiện vết cọ xát trên tường, nhưng không có máu. “Nó có gì đó kỳ lạ,” anh nghĩ, nghi ngờ zombie vẫn lẩn khuất. Hứa Thư Hàm hỏi: “Là kẻ điều khiển sao?” Hạ Na đáp: không chắc, nhưng khả năng thấp, vì kẻ điều khiển không muốn nhóm tiếp cận, nên ít khả năng tự phục kích.
Đột nhiên, một tiếng “keng” vang lên từ trần nhà. Lăng Mặc tung xúc tu, đánh trúng thứ gì đó. Hứa Thư Hàm cảm thấy nóng ở trán, sờ lên thấy chất lỏng trong suốt, hét lên: “Nó ở gần đây!” Hạ Na ngửi, xác nhận đó là máu zombie – máu vô sắc. Cô nhận ra: “Nó không ẩn nấp, chúng ta chỉ không thấy thôi.” Zombie này gần như vô hình, chỉ lộ ra khi di chuyển hoặc bị thương.
Lăng Mặc gọi Lý Nhã Lâm, cô chuyển sang trạng thái zombie, phối hợp với xúc tu của anh để tìm kiếm. Lý Nhã Lâm lao ra, dùng móng vuốt đâm vào tường, phát ra tiếng xương gãy. Một bóng mờ hiện ra: một zombie nữ, da và tóc gần như trong suốt, chỉ xương lộ bóng. Hứa Thư Hàm kinh hãi, nhận ra nhóm Lăng Mặc phối hợp ăn ý đến mức không cần bàn bạc. Vu Văn Tuyên trầm trồ: “Zombie vô hình, như trong phim!”
Lăng Mặc cảnh báo: “Chắc chắn không chỉ có một con. Chúng sẽ ngăn ta đến ‘bụng cá’.” Hạ Na đột nhiên nhận ra: từ đầu, nhóm chỉ gặp zombie nữ, kể cả trẻ sơ sinh và mẹ. Cô suy đoán: zombie ngoài viện là nam, còn trong này là nữ, ám chỉ một hệ thống phân chia giới tính kỳ lạ. Cả nhóm rùng mình, nghi ngờ kẻ điều khiển là một zombie nam cực mạnh, thống trị khu vực này.
Chương 1264: “Vua sinh sản” và phòng giải trí kinh hoàng
Vu Văn Tuyên đùa: “Cá là con cái!” khiến Lăng Mặc lườm: “Cậu nghĩ đây là nước nữ nhi à?” Nhưng anh chợt nghĩ đến Bán Nguyệt – một zombie nữ từng tạo “vương quốc” riêng. Tuy nhiên, anh đưa ra giả thuyết khác: “Có khi là một zombie nam siêu mạnh, sinh ra hàng loạt zombie con. Tầng ba là phòng sinh và nhà trẻ của hắn!” Hứa Thư Hàm phản bác: “Hàng trăm zombie? Hắn làm sao chịu nổi?” Vu Văn Tuyên cười: “Sư tử giao phối trăm lần một ngày, zombie có khi gấp đôi!”
Lăng Mặc cáu: “Cậu sống kiểu gì vậy?” Anh nhận ra Hứa Thư Hàm đã lên tầng bốn, vì cảm thấy vô dụng khi đứng cạnh Hắc Ti và Vu Thi Nhiên. Anh trêu: “Tồn tại của cậu mờ nhạt quá!” khiến cô tức giận. Hạ Na tiếp tục: nếu giả thuyết đúng, zombie nam này có thể điều chỉnh cơ thể để tiết kiệm sức, thậm chí mọc nhiều “cái đó” ở vị trí kỳ lạ. Lăng Mặc hét: “Cái gì mà ‘bíp’ chứ!” nhưng không thể phủ nhận khả năng này.
Cả nhóm tiến sâu vào tầng bốn, không gặp thêm zombie vô hình, nhưng sự tĩnh lặng khiến họ bất an. Họ kiểm tra các phòng, đến trước một cánh cửa chống trộm với tấm biển “Phòng Giải Trí”. Lăng Mặc cạo lớp máu khô, đọc to, khiến Hứa Thư Hàm hỏi: “Cậu nghĩ viện điều dưỡng chỉ có gì?” Anh đùa: “Y tá nóng bỏng.” Khi mở cửa, một bóng người treo lơ lửng lao ra, khiến Hứa Thư Hàm hét lên. Lăng Mặc bình tĩnh: “Xác chết thôi.”
Hạ Na xác nhận: xác là y tá, chết hơn ba ngày, vừa tiến hóa đến cấp cao nhưng bị ăn mất nửa thân dưới. Lăng Mặc suy ra: kẻ điều khiển không muốn zombie khác tiến hóa quá cao, dùng chúng làm “phân bón”. Phòng giải trí lộ ra cảnh kinh hoàng: hàng chục xác nữ treo lơ lửng, đa số chỉ còn xương. Lăng Mặc nhận ra: chỉ có nữ zombie, nam zombie có thể bị tiêu diệt hoặc dùng làm vệ sĩ. Đột nhiên, một tiếng động vang lên sau lưng.
Chương 1265: Đối đầu Mẫu Thể “Thập Nhị”
Lăng Mặc đã chuẩn bị xúc tu, phát hiện zombie vô hình lao tới. Hạ Na vung lưỡi hái, đánh bay một con, nhưng tiếng sột soạt vang khắp phòng. Hàng loạt zombie vô hình bò khắp nơi, khiến nhóm như đứng giữa ổ quái vật. Lăng Mặc, với hạt giống virus trong tim, trở thành mục tiêu chính, tim anh đập mạnh khi zombie lao tới. Anh hét: “Lùi lại, áp sát tường!” Cả nhóm vừa đánh vừa rút, Hứa Thư Hàm vung dao loạn xạ, Vu Văn Tuyên phóng hỏa cầu hỗn loạn.
Đột nhiên, một bóng khổng lồ xuất hiện trên trần. Lăng Mặc dựng lưới phòng ngự, chặn đòn đánh từ trên cao. Anh chiếu đèn pin, sững sờ: một sinh vật dài ngoằng, bò như thạch sùng, với “đuôi” đầy lông. Anh nhận ra: đó không phải đuôi, mà là hàng loạt “bíp” mọc trên một cột thịt. “Quái vật gì đây!” anh chửi thầm, kinh hãi trước hình dạng quái dị của nó.
Sinh vật dừng lại, nhìn chằm chằm Diệp Luyến. Lăng Mặc nổi giận: “Một cái ‘bíp’ mà dám nhìn bạn gái tao!” Anh chiếu đèn vào mặt nó, thấy đôi mắt đỏ rực trong làn da đen trong suốt. Bất ngờ, nó nói: “Ta không tìm chết.” Lăng Mặc sốc: nó biết nói, là zombie cấp thủ lĩnh. Nó tự giới thiệu: “Ta là Thập Nhị, vì lúc sinh ra nặng mười hai cân.” Lăng Mặc nghĩ: “Ai quan tâm tên mày chứ! Sao tự nhiên giới thiệu như gặp bạn cũ vậy!”
Thập Nhị hỏi về “mùi đặc biệt” trên người Lăng Mặc, khiến Vu Văn Tuyên trêu: “Cậu có mùi à?” Lăng Mặc đá anh ta, cáu: “Im đi!” Thập Nhị tiếp tục bắt chuyện, gọi “Lăng Mặc” và tỏ ra tò mò. Lăng Mặc nổi da gà, yêu cầu nó nói thẳng ý định. Thập Nhị giả vờ hòa bình, nhưng bất ngờ lao tới, vung tay dài như roi. Hạ Na và Lý Nhã Lâm chặn lại, Vu Văn Tuyên phóng hỏa cầu, khiến Lăng Mặc suýt cháy tóc. Anh hét: “Cậu muốn thiêu tôi à!”
Thập Nhị tức giận vì bị “phản bội”, lao tới, nhưng Hạ Na tiết lộ: nó là Mẫu Thể, không có bạn đời, mà tự sản xuất zombie con qua các ống sinh học. Lăng Mặc kinh ngạc: “Mẫu Thể kiểu gì thế này!” Lý Nhã Lâm yêu cầu anh xử lý “phần dưới” của nó, khiến anh hét: “Đừng nhắc phần dưới nữa!”
Chương 1266: Cuộc chiến với Mẫu Thể và phục kích Phương Châu
Thập Nhị nhận ra nguy hiểm, cố rút lui, nhưng Lý Nhã Lâm lao tới, hét: “Lăng Mặc, tôi không nhìn gì đâu!” Cô tấn công tay nó, chém hàng loạt vết thương với tốc độ kinh hồn. Lăng Mặc, treo lơ lửng bằng xúc tu, né “đuôi” của Thập Nhị, kinh hãi khi nó dùng “bíp” như vũ khí, đập nát trần nhà. Anh chờ cơ hội, khi Thập Nhị chậm lại vì tay bị thương, anh tung xúc tu, đâm vào thân nó, khiến nó rơi xuống sàn, đè chết vài zombie vô hình.
Thập Nhị điên cuồng, quật đuôi giết thêm zombie vô hình, khiến chúng lùi lại. Lăng Mặc cảnh báo Hứa Thư Hàm không nhìn “đuôi” để tránh mù mắt. Anh và Vu Văn Tuyên tiến tới, thấy Thập Nhị đầy máu đen, vẫn gào thét: “Ta sẽ moi tim mày!” Lăng Mặc khiêu khích: “Lại đây!” nhưng nó không mắc bẫy. Vu Văn Tuyên bất ngờ phát hiện: “Đuôi” không phải “bíp”, mà là các ống dẫn sinh học. Thập Nhị đắc ý: “Đây là tiến hóa tối thượng! Tôi dùng ống dẫn để tạo zombie con, hiệu quả hơn nhiều!”
Lăng Mặc sốc, nghĩ: “Chỉ mình mày muốn tiến hóa kiểu này!” Thập Nhị lao tới, nhưng Hạ Na và Lý Nhã Lâm phục kích, chém vai và cổ nó, khiến nó gào thét. Đúng lúc đó, một bóng đen lén tấn công Lăng Mặc. Anh quay lại, cười: “Chào, đợi anh lâu rồi.” Phương Châu hiện ra, đầy máu, kinh ngạc: “Mày tính kế tao?” Lăng Mặc đã dụ anh ta ra, lợi dụng hỗn loạn để bộc lộ kẻ phản bội.
Chương 1267: Nội gián Trương Xã và mưu kế của Lăng Mặc
Phương Châu tuyệt vọng, thừa nhận thất bại. Lăng Mặc nhìn Thập Nhị, ám chỉ nó đang bị lợi dụng để phá hủy phòng giải trí, tạo cơ hội cho nội gián lộ diện. Một bóng người xuất hiện, ôm bụng đầy máu: Trương Xã – người tưởng đã chết. Vu Văn Tuyên và Hứa Thư Hàm sốc, Vu Văn Tuyên gầm lên: “Mày là nội gián!” Anh lao tới, nhưng Lăng Mặc ngăn lại.
Trương Xã cười khổ, thừa nhận là người của Vương Tham Mưu. Anh ta từng là thành viên căn cứ Kỳ Tích, nhưng giả chết để làm gián điệp. Lăng Mặc, tức giận, đấm liên tiếp vào mặt Trương Xã, khiến anh ta máu me đầy mặt, gãy mũi. Lăng Mặc lạnh lùng: “Tao không thích mặt mày.” Anh không quan tâm chuyện giữa Trương Xã và Vương Tham Mưu, chỉ muốn biết kế hoạch tiếp theo nếu Trương Xã thất bại.
Trương Xã, dù đau đớn, nhận ra Lăng Mặc không cần thông tin nhỏ lẻ. Anh ta đề nghị “đái tội lập công”, khiến cả nhóm kinh ngạc. Lăng Mặc phân tích: Vương Tham Mưu lợi dụng dục vọng của Trương Xã và Phương Châu, biến họ thành cờ. Trương Xã, với dị năng ẩn thân, là lựa chọn hoàn hảo để làm gián điệp, nhưng không phải duy nhất. Lăng Mặc suy ra: Vương Tham Mưu chọn những kẻ tham vọng, không cần hiểu rõ họ, chỉ cần kích động họ hành động.
Chương 1268: Bí mật của Trương Xã
Lăng Mặc cho Trương Xã một phút suy nghĩ, châm thuốc để bình tĩnh. Anh cảm nhận sự hưng phấn khi đấu trí với Vương Tham Mưu, biết mình không thể sai. Trương Xã, sau phút căng thẳng, đề xuất tiết lộ nơi Vương Tham Mưu sẽ xuất hiện. Anh ta kể: sau khi rời nhóm, anh ta bám theo nhờ bản đồ, liên lạc với Vương Tham Mưu qua máy ở trực thăng. Nhiệm vụ của anh ta là tiếp xúc với “người thừa” – Phương Châu.
Trương Xã giấu dị năng ẩn thân, thậm chí giết một đồng đội biết bí mật để bảo vệ mình. Anh ta giả chết theo sắp xếp của Vương Tham Mưu, với một dị năng giả khác thế mạng. Lăng Mặc cảm thán: “Vương Tham Mưu đúng là chơi lớn.” Trương Xã lạnh lùng: anh ta chỉ quan tâm kết quả, không cần biết cách thức.
Chương 1269: Kế hoạch dụ Vương Tham Mưu
Trương Xã tiếp tục: anh ta không biết Phương Châu là tù nhân, chỉ làm theo lệnh Vương Tham Mưu. Khi Phương Châu đề nghị hợp sức chống Lăng Mặc, anh ta đồng ý, dù cảm thấy bế tắc vì không thể quay về căn cứ Kỳ Tích. Anh ta tiết lộ: Vương Tham Mưu hẹn gặp ở viện điều dưỡng này. Lăng Mặc cười: “Không phải trùng hợp. Hắn sẽ đến.” Phương Châu kinh ngạc, nhận ra Lăng Mặc đã dự đoán được.
Phương Châu cầu xin giúp Lăng Mặc đối phó Vương Tham Mưu, nhấn mạnh hắn luôn chuẩn bị kỹ và nghi ngờ mọi thứ. Lăng Mặc yêu cầu cả hai tiếp tục “diễn kịch”, đảm bảo Vương Tham Mưu đến gần anh. Anh quyết định dùng mình làm mồi nhử, khiến Vu Văn Tuyên lo lắng: “Cậu định làm gì? Ít nhất để lại giống đã!” Hạ Na ủng hộ: “Tôi tin Lăng Mặc. Tôi sẽ canh chừng anh ấy.”
Hắc Ti bất ngờ báo: zombie ngoài viện đang xông vào, và cô đá phải “đầu người vô hình”. Cả nhóm nhận ra phải rút lui. Phương Châu hoảng loạn, đồng ý diễn tiếp. Lăng Mặc ra lệnh rời đi, tìm đường thoát.
Chương 1270: Thoát khỏi viện điều dưỡng
Lăng Mặc dẫn nhóm đào hầm dưới sàn, thoát qua cửa sau tầng một. Cả nhóm bẩn thỉu, đầy bụi và máu. Vu Văn Tuyên phì cười: “Lần đầu biết đào hầm chạy trốn!” Lăng Mặc bình tĩnh, biết đường chính đã bị chặn. Anh nhìn núi, nghĩ đến cuộc gặp với Vương Tham Mưu, cảm nhận áp lực và hưng phấn. Kế hoạch của anh chỉ mới bắt đầu, và trận chiến thực sự đang chờ phía trước.
Nhận xét
Đăng nhận xét